Tịch Nhan

Tịch Nhan

Theo Dõi
1134
Truyện
0
Following
2
Follower

Chưa có giới thiệu

Fan Mới Nhất

Truyện Quản Lý

Phò Mã Gia! Thỉnh Đi Lối Này
Phò Mã Gia! Thỉnh Đi Lối Này
Tác giả:
Năm đó Hàn Nhược Giai bị bạn gái phụ tình. Rơi vào buồn bã. Lang thang trong đêm mưa gió bão bùn. Mặc mưa, mặc gió mặc đời. Nhược Giai chính là được lão thiên ưu ái cướp đi mạng sống. Chính mình có mặt tại một nơi xa lạ! Nàng! một trưởng công chúa cao cao tại thượng. Nắm quyền lực trong tay. Cứ ngỡ thế gian này không một nam nhân nào có thể xứng đáng sánh vai đi bên cạnh nàng. Vì lí do đó. Nàng đã qua tuổi thành thân vẫn còn một mình lẻ bóng. Hoàng đệ của nàng là Đương kim hoàng thượng ngày đêm lo lắng. Tìm cách kiếm bằng được Phò mã cho nàng. Cuộc sống hai người sẽ ra sao? Tính cách hai người không ai giống ai. Liệu rằng họ sẽ hạnh phúc?
Nữ Thần Cầu Đừng Trêu
Nữ Thần Cầu Đừng Trêu
Hà Mặc Thiên đã từng có một nữ thần, tên là Viên Anh. Sau đó, nàng trở thành tình nhân của nữ thần. Một hồi bất ngờ, Hà Mặc Thiên mất hết tất cả, cũng làm cho nàng cùng nữ thần trở mặt thành thù. Mười năm sau gặp lại lần nữa, Viên Anh so với lúc trước càng chói lọi, Hà Mặc Thiên lại chỉ muốn lẩn đi rất xa. Nhưng nữ thần làm sao cho nàng cơ hội chạy trốn, trăm phương ngàn kế trêu chọc trái tim nhỏ của nàng. Hà Mặc Thiên không chống đỡ được Viên Anh ôn nhu, khóc lóc xin tha : "Nữ thần, đừng trêu chọc, buông tha ta đi..." ... CP : Viên Anh (Mặt dày mày dạn truy thê Công) x Hà Mặc Thiên (Chết cũng không quay về quật cường Thụ) Chú ý : Có ngược, có ngọt, HE Công thụ đều 30+ tuổi
Kính Vị Tình Thương
Kính Vị Tình Thương
•Editor: pastanista Hào trời trên dòng Lạc thủy phân đại địa Thần Châu ra làm hai, phương bắc là Kính Quốc, hướng nam là Vị Quốc. Một vị là vương tử vô ưu vô lự trên thảo nguyên, một vị là đích công chúa độc chiếm thịnh sủng. Một hồi chiến loạn đã khiến thảo nguyên vương tử trở thành cô nhi. Sau mười năm ẩn nhẫn, nàng vốn định trở thành một đời nịnh thần, đảo loạn giang sơn của địch quốc, nhưng trớ trêu lại bị chọn làm phò mã tại Quỳnh Lâm yến. Hãy chờ xem, nợ nước thù nhà làm thế nào đòi lại. Tóm tắt đề cử: Một vị là vương tử vô ưu vô lự trên thảo nguyên, một vị là đích công chúa độc chiếm thịnh sủng. Một hồi chiến loạn đã khiến thảo nguyên vương tử trở thành cô nhi. Sau mười năm ẩn nhẫn, nàng vốn định trở thành một đời nịnh thần, đảo loạn giang sơn của địch quốc, nhưng trớ trêu lại bị chọn làm phò mã tại Quỳnh Lâm yến. Hãy chờ xem, nợ nước thù nhà làm thế nào đòi lại. Khi nợ nước thù nhà vắt ngang giữa tình yêu, khi nữ nhi của kẻ thù khuynh tâm chờ đợi, lấy thân báo đáp...vương tử sẽ làm thế nào? Tiếp tục hay từ bỏ? Rồi sẽ có một ngày báo được đại thù, một lòng cũng tùy theo luân hãm, sau khi thân phận bại lộ, hai vị công chúa lại nên làm gì để đối mặt? Lý trí đấu tranh kịch liệt với tình cảm, giọng văn cũng thật thâm trầm. Cái hay của tác giả là viết buồn nhưng không uỷ mị, khắc họa hai nhân vật chính rất sâu sắc, đầy sức thuyết phục. Một đoạn chuyện xưa truyền kỳ dữ dội với bối cảnh đầy bi tráng được khắc họa trên trang giấy, thật sự đáng đọc. Editor có lời muốn nói: Về tên tác phẩm Kính Vị Tình Thương, "Kính" và "Vị" là tên đất nước của hai nhân vật chính, mà "tình thương" có nghĩa là một mối tình bi kịch, tình yêu chịu ngăn trở, cuối cùng không có kết quả tốt đẹp. Kính Vị Tình Thương là bộ trường thiên được Thỉnh Quân Mạc Tiếu sáng tác vào cuối năm 2018 và kết thúc trong năm 2020, đồng thời đây cũng là tác phẩm sở hữu nhiều fanfic, fanart cũng như là animatic bằng các thứ tiếng khác nhau. Cốt truyện của quyển tiểu thuyết này kéo dài trong suốt 19 năm, kể về mối tình yêu hận tình thù giữa vương tử thảo nguyên Khất Nhan A Cổ Lạp và đích công chúa Nam Cung Tĩnh Nữ, đồng thời khắc họa những cung quy lễ nghi chốn cung đình, những âm mưu trả thù tàn khốc và sự mâu thuẫn kịch liệt của lý trí và tình cảm. Cái khéo léo của nhà văn là đặt bi kịch trong hài kịch, cái chết trong sự sống, vị chua trong vị ngọt. Đối với mình, Kính Vị Tình Thương giống như là một ly Robusta, vào miệng thì đắng nhưng hậu vị lại ngọt, đáng để thưởng thức một lần.
Mùa Lá Phong
Mùa Lá Phong
Tác giả:
"Châu Hiền, bởi vì trước đây chị không thể trông thấy, cho nên hiện tại em muốn nói với chị rằng, vài tháng trước em đã xóa đi hình xăm cũ. Thay vào đó là tên của chị và hình lá phong." "Chị biết không? Ý nghĩa của lá phong chính là sự sum vầy."
Pháo Hôi Vi Vương [Xuyên Nhanh]
Pháo Hôi Vi Vương [Xuyên Nhanh]
Tác giả:
Văn án: Mạnh Tắc Tri bị đại lý báo thù hệ thống lựa chọn trở thành nhân viên chính phủ quân dự bị tại địa phủ với nhiệm vụ xuyên qua đến các thế giới khác, trợ giúp uổng mạng pháo hôi báo thù ngược tra và thay đổi vận mệnh của bọn họ. Tác phẩm kéo dài với phong cách hành văn nhất quán, tâm điểm trung tâm là cốt truyện ngọt ngào và đầy cảm xúc, lưu loát và chặt chẽ. Hai nhân vật chính là một tiểu công lão cầm ổn trọng và một tiểu thụ đáng yêu và sạch sẽ, có nội tâm diễn đầy sức cuốn hút. Đây là một tác phẩm đáng để đọc và xem xét.
Không Có Tiền Ly Hôn
Không Có Tiền Ly Hôn
Tác giả:
Câu chuyện về một cặp đối thủ x đối thủ bị bắt kết hôn nhưng không có tiền ly hôn. Đây là thời đại trí tuệ nhân tạo quyết định hướng đi cuộc sống của con người. Cặp đôi tử địch nổi danh nhất liên bang, một người là Tổng chỉ huy quân khu Navier – Adrian Yate, một người là Nghị viên Đại biểu trẻ tuổi nhất của Nghị viện Tối cao, lại bị AI phán định là đối tượng kết hôn phù hợp nhất của nhau! Không đồng ý ư, AI đưa ra phương án tối ưu: Nộp tiền phạt. Adrian: Dựa vào đâu mà tao phải trả? Không có tiền, cút! Chung Yến: Tôi cũng không có tiền. AI: Quá hạn không nộp tiền phạt, chúc mừng hai vị kết thành bạn đời.
Chó Dữ Nhà Họ Uông
Chó Dữ Nhà Họ Uông
cre: Trường Bội Độ dài: 2 chương (27 phần nhỏ) Edit: Cháo Với sự trợ giúp: Baidu, Google, Cộng đồng hỗ trợ editor,… Văn án Uông gia có đại ca là Uông Mộc Hiên cùng một em trai. Uông Mộc Hiên là Alpha hung hăng còn em trai lại ngoan ngoan. Sau đó nuôi em trai, tiện còn kiếm thêm chị dâu cho em ấy tag: ABO, hiện đại, niên thượng, truyện ngắn. Người chơi hệ tâm cơ công thụ.
Thiên Cơ Bất Khả Lộ
Thiên Cơ Bất Khả Lộ
Tác giả:
Anh dũng, hung thần ác sát đại nguyên soái công x hiền lành, bạch thỏ thầy phong thủy thụ. Tư Không Dương Thiên (Cung Dương Thiên) x Cung Vận Ý Văn án: Cung Vận Ý từ nhỏ đã có mệnh cách đặc biệt, có thể giảm bớt họa nạn do tai tinh giáng thế vào Cung gia. Một lần tình cờ, Cung tướng quân gặp được một lão thầy bói mù gọi là Hồi Mộng Toán Tử, được ông gieo một quẻ. Hồi Mộng Toán Tử phán rằng Cung gia sẽ bị tai tinh giáng thế, họa nạn triền miên. Cung Hạ cầu xin sự giúp đỡ của ông để hóa giải, cuối cùng tướng quân bắt buộc phải đem đứa em nhỏ nhất trong nhà Cung Vận Ý đến bái Hồi Mộng Toán Tử làm sư phụ, sau đó sẽ tự khắc hóa giải nạn kiếp cho Cung gia. Cung Vận Ý mơ mơ hồ hồ rời xa khỏi cung gia, theo Hồi Mộng Toán Tử học phong thủy tướng số, chớp mắt đã qua tám năm trời. Cung Vận Ý trở về Cung gia, phát hiện ra tai tinh giáng thế lại chính là con của nhị ca, tiểu điệt Cung Dương Thiên vừa tròn tám tuổi. Vì một lời nói của y mà Cung đại lão gia đem nhi tử bỏ lại nơi rừng thiên nước độc, cứ tưởng là đứa trẻ đã tẫn mạng, hóa giải được tai tinh nhưng không ngờ rằng ngày mà Cung Dương Thiên trưởng thành, chính là ngày mà Cung gia lụn bại, sụp đổ hoàn toàn. Cung Dương Thiên từ đó một đường trở thành binh tướng dũng mạnh, lập nhiều chiến công trở thành Sát Phong đại nguyên soái. Cung Vận Ý phải lang bạc khắp tứ hải, hành thiện giúp đời, hóa giải được nhiều chuyện trên giang hồ. Không ngờ rằng, y lại trùng phùng với Dương Thiên, kể từ đó ân oán cùng cừu hận đều phải trả, cuối cùng lại rơi vào duyên định, ý trời khó đoán. Tiết tử: Tiết trời lập thu, lá cây trên cành rụng rơi trải dài trên mặt hồ yên ả, những con cá lăn tăn ngụp lặng dưới nước, cây cỏ hoa lá ven hồ đều tỏa ra hương sắc thanh thuần. Cung Hạ tướng quân chỉ vừa thảo phạt man di ở biên ải trở về, dân chúng thành Tây Đô cung kính ra cổng thành đón mừng. Đoàn chiến mã uy phong mãnh liệt, sắc thái ai nấy đều hùng hổ dù cho vừa từ chiến trận trở về, không hề có chút gì gọi là mệt mỏi. "Cung tướng quân, ngài mang vinh quang về cho đất nước, hạ quan nhận mệnh hoàng thượng nghênh đón ngài vào cung, dự yến tiệc tẩy trần." Vị quan nhân mắt dài mũi tẹt trông giống như những kẻ gian tà cúi đầu, hai tay đưa đến chiếu thư từ hoàng thượng. Cung Hạ không mấy thích tên quan thư nịnh bợ này, đến một cái liếc nhìn cũng không thèm cho gã. Quan nhân cảm giác mặt mũi đều bị bay sạch, muốn lên tiếng nhưng lại bị hành động của Cung Hạ làm giật mình, ông nhanh như chớp đoạt chỉ thư từ trong tay gã, sau đó nói với phó tướng bên cạnh: "Các ngươi trở về trước, một mình ta vào cung gặp hoàng thượng." Trương phó tướng nhận mệnh, đem toàn bộ binh mã rời đi để một mình Cung Hạ xuy ngựa hướng hoàng cung. Trên đường đi, bất chợt xuất hiện một lão mù chắn ngay đầu ngựa. Cung Hạ vội vàng nắm chặt dây cương, ngựa hí vang thật lớn giơ cao hai chân trước rồi dừng lại cách lão mù vài bước. Cung Hạ bực tức quát: "Lão mù ngươi sao lại chắn đường ta?" Lão mù vuốt chòm râu trắng phếu, vừa lắc đầu vừa nói: "Thật đáng tiếc." "Đáng tiếc? Vì cái gì mà đáng tiếc?" Lão thầy bói mù không trả lời, chỉ cười một cái rồi cầm tấm bảng rời đi, trước khi khuất bóng lão có đọc một bài thơ, Cung Hạ khó hiểu nhìn. Sau đó vì thánh chỉ mà ông đành quên đi chuyện này. __________________________ Trời đêm đầy sao, trăng tròn vành vạnh. Trong đại điện yến tiệc nhộn nhịp, nhạc vũ quây quần khiến cho bầu không khí càng thêm tươi vui. Thánh thượng ban rượu cho Cung Hạ, cạn với ông một chung, sau đó bắt đầu khen ngợi chiến tích của Cung tướng quân rồi ban thưởng hậu hĩnh. Yến tiệc tẩy trần kết thúc, Cung Hạ cáo biệt thánh thượng rồi mới rời đi. Hoàng thành rộng lớn, duy chỉ có một mình Cung tướng quân rảo bước, ánh trăng sáng trên cao vằn vặt soi xuống bóng chân ngài đột nhiên ngài lại nhớ đến bài thơ mà lão già mù kia đọc. Thiên ý cung giáng tai Hạ nguyệt bất hữu tinh Vong nhân ắt tử giáng Quốc bình phúc bất họa Cung Hạ chợt dừng chân trên chiếc cầu dẫn qua thành Đông, lúc này mây mờ kéo đến che khuất đi những lưu tinh trên trời chỉ còn lại một vầng trăng. Hạ nguyệt bất hữu tinh? Là dưới trăng không có sao? Bất chợt mọi thứ dần sáng tỏ trong đầu ông. Nếu ghép các từ cuối lại với nhau sẽ ra Tai Tinh Giáng Họa, mà trong câu đầu lại có chữ cung, cung này chắc chắn chính là Cung gia nhà ông. Không những thế, nếu ghép các chữ đầu lại sẽ đựơc Thiên Hạ Vong Quốc. Cả bài thơ này đã cho ông biết hai điềm báo. Thứ nhất tai tinh giáng họa lên Cung gia, mà tai tinh đó lại chính là người của Cung gia, khi nó sinh ra sẽ hại chết một người. Thứ hai chính là thiên hạ vong quốc! Ý chỉ trong thiên hạ này, sẽ có một quốc gia bị diệt vong, chiến tranh triền miên, gây hại nhân giang. Ngay khi ngộ ra được tất cả, một giọng nói quen thuộc vang lên từ bên kia cầu: "Cung tướng quân nam chinh bắc phạt, đã lập nên chiến công hiển hách, giúp đỡ quốc chủ. Nhưng ngài có biết, lưỡi kiếm Cung gia đã nhuốm bao nhiêu máu? Tinh binh của ngài đã sát hại bao nhiêu nhân mạng?" Cung Hạ vẫn lẫm liệt đáp: "Thân là tướng lĩnh, ta phải làm gương cho binh sĩ, xông pha trận mạc, không những thế đội quân của Cung Hạ này là tinh anh trong các tinh anh, hạ được nhiều kẻ địch là điều hiển nhiên." Lão thầy bói mù lại hỏi: "Vây tướng quân có từng nghĩ đến sinh mạng chết dưới tay ngài, cũng có cao sanh, cũng có vợ trẻ con thơ chứ?" "Ta biết..." Cung Hạ mơ hồ nhận ra. "Vậy ngài có biết khi ngài hạ sát nam nhân đó sẽ khiến kẻ đầu bạc khóc kẻ đầu xanh, thê tử góa chồng nhi tử mất cha?" "Ta..." "Đó chính là nghiệp mà ngài đã gây ra, suốt ba mươi năm chinh chiến sa trường, liệu ngài có đếm số người đã nằm xuống đất lạnh? Nhiều vô kể, nghiệp tích càng nhiều quả mà ngài nhận càng đắng, đó chính là lẽ trời." "..." Cung Hạ bắt đầu cảm thấy sợ hãi, những gì mà lão thầy bói mù nói ông đều tin tưởng hoàn toàn. "Muốn hóa giải tai tinh chỉ còn cách đưa phúc tinh theo ta học đạo, sau khi thành tài trở về sẽ hóa giải tai tinh, nhưng lão phu không dám chắc sẽ thành công nghịch lại thiên ý." Cung Hạ vội vàng dò hỏi xem phúc tinh kia là ai, còn tai tinh chính là ai, lão già mù chỉ nói: "Ý tại câu thơ." Lúc này giọng nói của thiếu niên vang lên: "Đại ca! Đại tẩu đang tìm huynh, sao huynh lại ở đây? Người này là ai?" Thiếu niên mới mười hai tuổi chạy đến, dưới ánh trăng gương mặt khả ái được nhìn rõ. Cung Hạ ngước nhìn lên trời, những đám mây đen mù mịt đều đã tản ra, lưu tinh vây quần xung quanh trăng sáng, lấp lánh xinh đẹp. "Hạ nguyệt bất hữu tinh... Là Vận Ý sao?" Lão thầy bói mù gật đầu: "Người có thể làm hạ nguyệt bất hữu tinh biến mất, chính là phúc tinh." Cung Hạ mừng rỡ, sáng hôm sau liền bắt Cung Vận Ý thu dọn đồ đạc đi theo lão thầy bói mù học đạo. Mặc dù Cung Vận Ý vẫn còn bối rối, nhưng là ý của lệnh huynh y không thể cãi. Lão thầy bói mù hoan hỉ nói: "Hồi Mộng Toán Tử ta cuối cùng cũng có truyền nhân, Cung Vận Ý! Sau này con nhất định phải tế thế cứu dân." "Vâng..." "Con chính là đồ đệ của ta." "Sư phụ..." Cứ thế Cung Vận Ý từ một thiếu niên mới mười hai tuổi, tầm sư học đạo suốt tám năm trời, tư chất thiên phú nên rất nhanh đã hoàn toàn lĩnh hội được những gì Hồi Mộng Toán Tử dạy. Trở về Cung gia, tìm ra tai tinh hóa giải nạn kiếp.
Đồ Đệ Đã Hắc Hóa
Đồ Đệ Đã Hắc Hóa
Tác giả:
Thể lọai: Đam mỹ, giang hồ hiệp đạo, xuyên không, trùng sinh, ngược ít, sủng nhiều, HE. Minh chủ nghĩa hiệp sau hắc hóa công x thần y cổ quái thụ Cp chính: Quan Đông Hàn x Sử Diệp Văn án: Sử Diệp đời trước là bác sĩ Đông y, từ nhỏ số đã đen như mực tàu, bị đồng nghiệp hãm hại thân bại danh liệt đã đành, nay chỉ là đi dạo cũng bị người đè chết. Sau khi chết, y tỉnh lại và phát hiện mình đã xuyên không, sống với thân phận con cháu Sử gia, đại gia tộc cấu kết ma đạo dẫn đến họa diệt môn. Ngay tại thời khắc Sử Diệp bị người đè chết, minh chủ võ lâm đương thời Quan Đông Hàn, bất ngờ đột tử trọng sinh trở về thời điểm còn lưu lạc đầu đường xó chợ. Minh chủ thật oán hận, minh chủ thật đau lòng, hắn không ngờ rằng lời tiên đoán của lão thầy bói mù năm xưa lại ứng nghiêm. Rốt cục vận mệnh của hắn với cái người họ Sử này có can hệ gì với nhau? Tại sao lại hại hắn mất cả thê tử lẫn nhi tử? Phá vỡ mọi thành tựu hắn cực khổ gầy dựng? Minh chủ hắn không cam tâm. Dù có không cam tâm hắn cũng phải tiếp tục bôn tẩu trên con đường chinh phục võ lâm, thế nhưng tại sao mọi việc xảy ra đều không giống với kiếp trước? Rốt cục có cái gì sai? Rốt cục tại sao minh chủ võ lâm lại được Sử Diệp cứu mạng, nuôi dưỡng 5 năm trời?
Minh Chủ Hắc Hóa Rồi
Minh Chủ Hắc Hóa Rồi
Tác giả:
Hệ liệt Cổ Phong Tình (bộ 1) CP chính: Quan Đông Hàn (Bisεメual) x Sử Diệp (Minh chủ nghĩa hiệp sau hắc hóa công x thần y cổ quái thụ) Giới thiệu Sử Diệp vốn là một thầy thuốc Đông Y, cuộc đời không hề thuận lợi, thậm chí phải nói là xui không ai bằng. Danh tiếng bị tổn hại vì đồng nghiệp hãm hại, sau đó còn mất mạng trên đường đi dạo. Y cho rằng mình đã chết, không ngờ lại xuyên về cổ đại, trở thành hậu duệ của Sử gia, một gia tộc lớn, nhưng lại vì có quan hệ với ma đạo nên chịu hoạ diệt môn Ngay tại thời khắc Sử Diệp bị người đè chết, minh chủ võ lâm đương thời Quan Đông Hàn, bất ngờ đột tử trùng sinh trở về thời điểm còn lưu lạc đầu đường xó chợ. Minh chủ thật oán hận, minh chủ thật đau lòng, hắn không ngờ rằng lời tiên đoán của lão thầy bói mù năm xưa lại ứng nghiêm. Rốt cục vận mệnh của hắn với cái người họ Sử này có can hệ gì với nhau? Tại sao lại hại hắn mất cả thê tử lẫn nhi tử? Phá vỡ mọi thành tựu hắn cực khổ gầy dựng? Minh chủ hắn không cam tâm. Dù có không cam tâm hắn cũng phải tiếp tục bôn tẩu trên con đường chinh phục võ lâm, thế nhưng tại sao mọi việc xảy ra đều không giống với kiếp trước? Rốt cục có cái gì sai? Rốt cục tại sao minh chủ võ lâm lại được Sử Diệp cứu mạng, nuôi dưỡng 5 năm trời?
Tổng Tài Thần Bí Chống Lưng Cho Tôi
Tổng Tài Thần Bí Chống Lưng Cho Tôi
Kiếp trước, Tần Nhã Linh bị bỏ Kiếp này được làm lại từ đầu, cô thề sẽ không yêu ai nữa, vì mục đích trả thù mà sống. Gặp được người đàn ông tên Tề Phong, mục đích sống của cô dần lung lạc, cô trốn chạy từ bỏ tình cảm của mình tìm đến vị Tổng tài thần bí của SLC cùng hắn ký hợp đồng hôn nhân, muốn dựa vào hắn để trả thù nhưng cô không hề hay biết hai người đàn ông đó vốn dĩ là một. Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm truyện Cầm Thánh Vương Phi của cùng tác giả.
Nhật Kí Chạy Nạn Và Làm Ruộng Ở Cổ Đại
Nhật Kí Chạy Nạn Và Làm Ruộng Ở Cổ Đại
Văn án 1: Xuyên qua đến thời kì cuối vương triều cổ đại. Nạn đói, hạn hán, ôn dịch, chiến loạn theo nhau mà đến. Ngư Nương không có lựa chọn, chỉ có thể cố gắng sống sót. Văn án 2: Ngư Nương trùng sinh vào thời loạn thế, cả nhà chạy nạn. Nàng nghĩ dựa vào bàn tay vàng có thể áp đảo tứ phương. Kết quả không có tác dụng gì nhiều. Cuối cùng, dường như phải dựa vào bản thân để tìm kế sinh nhai. Tóm tắt Văn án vô dụng nhưng thật ra là truyện ấm áp về việc cả nhà chạy nạn. Có giải thích tên nữ chính, không chấp nhận được đừng miễn cưỡng. Bỏ qua không cần thông báo. Tag: Xuyên qua thời không cố gắng sống sót Từ khóa: Nhân vật chính: Lý Ngư Nương. Vai phụ: Lý Đại Thành, Lý Bá Sơn, Lý Trọng Hải, Thẩm Tư An. Ngoài ra: Chạy nạn làm ruộng. Giới thiệu vắn tắt: Cố gắng sống sót trong loạn thế. Chủ đề: Trong tai họa phải cố gắng sinh tồn.
Phúc Vận Kiều Thê Dựa Không Gian Ở Những Năm 80 Phất Nhanh
Phúc Vận Kiều Thê Dựa Không Gian Ở Những Năm 80 Phất Nhanh
Tác giả:
Câu chuyện kể về một đại gia trẻ tuổi trong lãnh vực dược phẩm bị lún sâu vì việc luyện dược kiếm tiền. Sau một vụ nổ mạnh, cô trọng sinh vào thập niên 80 và đem theo không gian và kiến thức của mình để thay đổi cuộc sống của gia đình và bản thân.
Trở Lại Thập Niên 60: Quân Tẩu Toàn Năng
Trở Lại Thập Niên 60: Quân Tẩu Toàn Năng
Tác giả:
Một ngày nọ Tô Thanh Hòa vừa trạch vừa lười sống lại trở thành một cô gái thôn nữ ở những năm sáu mươi. Vì để sống sót, Tô Thanh Hòa chỉ có thể không ngừng hoàn thành nhiệm vụ, trở thành một quân tẩu đủ tiêu chuẩn. [Đinh… Hoàn thành nhiệm vụ nấu cơm, nhận được một điểm kỹ năng nấu nướng, phần thưởng một cân thịt ba chỉ.] [Đinh… Hoàn thành nhiệm vụ may vá, nhận được một điểm kỹ năng may vá, phần thưởng một mét vải bông.] Đinh… … Phương châm sống của Tô Thanh Hòa chính là, chỉ có không nghĩ ra, chẳng có gì là không làm được. Nhắc nhở: Nữ chính vừa trạch vừa lười, nói khó nghe một xíu chính là hết ăn lại nằm. Mẹ nữ chính là bà mẹ chồng cực phẩm. Anh trai nữ chính là người cuồng giúp đỡ em gái... Chị dâu nữ chính âm thầm đấu với mẹ chồng, cứu vớt ông chồng não tàn… Một gia đình bất bình thường tụ họp. Khẩu hiệu nhà họ Tô: “Chúng ta là người một nhà phải tương thân tương ái.” … Review: Tô Thanh Hòa – Một trạch nữ chính hiệu của thế kỷ 21 chuyên viết lách, ngoài ý muốn bị một hệ thống dẫn đến thập niên sáu mươi, bị cực phẩm vờn quanh, Tô Thanh Hòa phát hiện, mình chính là bảo bối trong lòng được cực phẩm che chở, là tròng mắt của bà mẹ cực phẩm, là hòn ngọc quý trên tay của ông anh cực phẩm, vì để sống sót trong năm mất mùa thiếu ăn thiếu mặc, vì để cho bà mẹ và ông anh trai cực phẩm của mình không bị làm bia đỡ đạn, Tô Thanh Hòa đành phải thay đổi thói quen lười biếng của mình, bắt đầu hoàn thành các nhiệm vụ khác nhau của hệ thống. Mời các bạn độc giả cùng đón xem cuộc sống gà bay chó sủa của một nhà toàn cực phẩm, chuyện xưa chuẩn bị bắt đầu…
Khẽ Hôn Gió Đêm Mùa Hạ
Khẽ Hôn Gió Đêm Mùa Hạ
Editor: An Tĩnh Độ dài: 10 chương ngắn + 1 ngoại truyện
So In Love (Tình Yêu Của Đời Em)
So In Love (Tình Yêu Của Đời Em)
Tác giả:
Editor: Song Ngư Cuốn tiểu thuyết nửa tự truyện và nửa hư cấu theo hình thức sitcom này, kể về những câu chuyện thú vị của một cặp đôi và cách giữ lửa cuộc sống hạnh phúc trước và sau khi kết hôn. Mỗi câu chuyện đều được tách ra thành nhiều câu chuyện nhỏ độc lập, giọng văn sinh động như thật, câu văn đơn giản nhẹ nhàng, không có sự hoa mỹ loè loẹt, đọc rất dễ hiểu và hài hước khiến người ta không nhịn được cười. Tác giả mang đến cho độc giả cái nhìn về cuộc sống hạnh phúc của một cặp vợ chồng bằng giọng văn chân thật hài hước, cho dù đó là mối quan hệ ấm áp và lãng mạn của hai người trước khi kết hôn, hay là sự cãi vã và xích mích trong cuộc sống đời thường nhạt nhẽo, tất cả câu chuyện đều chứa đầy tính nhân văn và những câu nói triết lý. *** Câu chuyện sẽ được viết dưới góc nhìn của Tiểu Lại, còn chương mở đầu là do Mộc Mộc viết. ***Đôi nét về tác giả: Tác giả Tô Tiểu Lại là tác giả được yêu thích nhất của “The Least Talk” năm 2008. Cuốn sách đã được đăng nhiều kỳ cùng tên trong “The Least Talk” trong 8 tháng kể từ cuối năm 2007.
Kịch Một Vai
Kịch Một Vai
Biên tập: Chuồn Chuồn (Pyn) Thể loại: Đam mỹ, hiện đại đoản văn, ôn nhu thâm tình công X thẳng nam thụ, thầm mến cố sự, thanh thủy văn ′? ω? " Vai chính: Tống Trường Nhạc, Giang Lâm Trên thế giới nhiều người như vậy, hắn lại cố tình đi yêu một người không biết hắn yêu cậu. Hai người thời điểm học trung học là bạn tốt, công khi đó liền đối với thụ có hảo cảm, hai người nói cố gắng thi cùng trường đại học, kết quả thụ học đại học khác, công nỗ lực duy trì một mối quan hệ, nhưng sau đó hai người cũng trở nên xa cách. Công mấy năm qua cũng vẫn không quên thụ, tìm cơ hội điều đến công ty của thụ để làm thủ trưởng. Thụ sau khi kinh ngạc một lần nữa cùng công đến tiến lên, nghe công nói không tìm được chỗ ở, đáp ứng cùng hắn ở chung. Công không nhịn được dựa vào men rượu để biểu lộ, thụ nhất thời không thể tiếp thu từ chối, công lo lắng thụ để ý, từ chức đi du lịch để chữa tâm bệnh. Sau khi công rời đi, thụ một mình cảm thấy cô quạnh, hồi tưởng lại những điều tốt đẹp của công, ý thức được đã thích công, ở phi trường đợi công đến và HE.
Tiểu Mỹ Nhân Ốm Yếu Rơi Vào Tu La Tràng
Tiểu Mỹ Nhân Ốm Yếu Rơi Vào Tu La Tràng
Lâm Chiêu Vân có một khuôn mặt ngây thơ, tính cách cũng rất mềm yếu, cậu xui xẻo bị thả vào trong thế giới kinh dị. ”Cậu phải làm nhiệm vụ trong thế giới mà xung quanh là các kiểu Boss biếи ŧɦái đáng sợ, khi tích phân đạt tới số lượng nhất định mới có thể thông quan.” ”Những vị Boss này đều là ác ma! Cách bọn họ xa một chút!” Hệ thống ác ma nói nhỏ. Lâm Chiêu Vân sợ tới mức khuôn mặt nhỏ trở nên trắng bệch, cậu dùng sức gật đầu: Tôi hiểu rồi! Lúc mới đầu, Lâm Chiêu Vân vụng về, nhát gan bị mọi người mắng “rác rưởi chỉ có mỗi khuôn mặt”. Trong lúc rượt đuổi, người đàn ông điển trai chặn đường thiếu niên xinh đẹp, hắn cầm vũ khí thong thả bước tới, ánh mắt khát máu đẩy Lâm Chiêu Vân vào góc chết. Khu bình luận chế giễu: [Xong, chủ phòng ra đi!] [Rác rưởi chỉ có mỗi khuôn mặt! Tao cược nó không sống quá đêm nay!] Lâm Chiêu Vân bị bịt chặt miệng, khoé mắt đỏ lên, âm thanh cầu cứu đều bị chặn lại trong miệng, chỉ có thể phát ra tiếng “Ưm ưm”. Boss vòng chặt thiếu niên đang run bần bật với khuôn mặt hưng phấn. Lâm Chiêu Vân nhắm mắt nghênh đón tử vong lại nghe thấy giọng nói trầm thấp vang lên bên tai. “Thật ra từ lần đầu tiên nhìn thấy em, tôi đã phát hiện ra mình yêu em rồi.” ”Đây là lần đầu tiên tôi tỏ tình.” ”Mọi thứ của em đều giống như người yêu trong tưởng tượng của tôi.” … Hả? Anti trong khu bình luận: [???] Lâm Chiêu Vân ngẩng đầu lo sợ không yên, hai tay chỉ biết nắm vạt áo bên dưới, không biết làm gì. [Chết cười, chủ phòng khϊếp sợ, tỏ vẻ như lần đầu tiên nhìn thấy giống loài thần kỳ này.] Lại trong một nhiệm vụ khác, Lâm Chiêu Vân hoảng hốt nhét vật phẩm nhiệm vụ trộm được vào trong túi quần thì Boss đột nhiên xuất hiện. Cậu sợ mới mức run lên, cho rằng mình đã bị phát hiện. Boss mới cười lạnh lùng rồi nói: “Bẩn muốn chết! Tránh ta tôi ra! Có phải cậu cảm thấy tất cả mọi người đều bị khuôn mặt của cậu quyến rũ không?” Anti rưng rưng muốn khóc; [Có Boss bình thường rồi! Chủ phòng chắc chắn phải chết!] Vài ngày sau… ”Cậu tới đây ngay cho tôi! Mặc quần đùi lộ chân cho ai xem, muốn quyến rũ ai!?” Lâm Chiêu Vân nhìn cái quần đùi dài gần đến đầu gối của mình:…? Anti:… Ban đầu fans còn thích hóng hớt. [Cốt truyện trong phó bản này trở nên thật… kỳ… quái! Tôi, tôi… Thích!] [Đánh nhau đi đánh nhau đi!] Nhưng sau đó… [Đừng, đừng! Quá nhiều rồi!]