Danh Sách Ngược

Danh Sách Truyện

Mặt Nạ Ác Ma GL
Mặt Nạ Ác Ma GL
Sau một chuyện ngoài ý muốn, để cô lại có thêm cuộc sống mới, biết thêm một chân tướng lại giúp cô thêm lần nữa có khát vọng tình yêu. Trong lòng cô, sự tồn tại của người con gái ấy chính mà sự tồn tại của ma quỷ, nhưng mà, theo thời gian trôi đi, cô vạch trần được từng lớp từng lớp mặt nạ của người đó, lại phát hiện, tất cả đều là ngoài dự liệu của mình.
Trở Về Thời Niên Thiếu Của Kiếm Tiên
Trở Về Thời Niên Thiếu Của Kiếm Tiên
Sau ngày đại hôn bị phu quân một kiếm xuyên tim, ta đổi sang kịch bản tu luyện thành thần. Ta theo đuổi Tạ Như Tịch rất nhiều năm, theo đuổi đến mức vỡ đầu chảy máu, máu lại kết thành vảy, ta cũng chưa từng nhụt chí. Ta từng thở hổn hển hỏi hắn rằng, Tạ Như Tịch, làm sao mới có thể khiến trái tim ngươi rung động? Hắn siết chặt kiếm, lặng im không nói. Mãi đến khi một thiếu nữ áo vàng xuất hiện, giống như một bông hoa nghênh xuân nở vào giữa trời đông giá rét. Hắn cười vì một cái liếc mắt của nàng ta, vì chiếc khăn tay nàng ta tỉ mỉ thêu thùa, cũng vì nàng ta mà tức giận khó nhịn. Ngày ta và Tạ Như Tịch đại hôn, hắn vì nàng mà nhập ma. Sau đó hắn chém chết 3000 người của Phù Lăng Tông. Một kiếm cuối cùng xuyên thấu tim ta, ta mới giật mình hiểu ra, thì ra không phải Kiếm Tiên đệ nhất tu tiên giới không biết động tình.
Tin Tức Tố Của Nàng Có Độc
Tin Tức Tố Của Nàng Có Độc
Tác giả:
Vương quyền sa sút, đế quốc sắp sụp đổ. Nhạc Ân Nam - con riêng của đốc phủ, vào thời điểm bị phân hóa đã bị cuốn vào một vụ ám sát Vương phủ. Tất cả mọi người đều cười nhạo vị này xuất thân huyết thống nô lệ thấp hèn. Bậc thầy độc dược Nghiêm Tiếu đã tận mắt chứng kiến nhìn S Alpha phân hóa. Những ngón tay nàng chọc vào vũng lầy, chìm vào những mảnh vụn ẩm ướt. "Tin tức tố của ngươi lôi kéo người ta trầm luân, mê người điên cuồng. Ngươi là thứ hương giết người nguy hiểm nhất mà ta từng pha chế.” . . . Lần đầu gặp gỡ, Nghiêm Tiếu cảnh cáo Nhạc n Nam. "Đừng giãy dụa." "Đừng chạm vào." "Đừng phản kháng." "Ta có thể đưa ngươi vào chỗ chết bất cứ lúc nào, bởi vì toàn thân ta vương đầy độc dược hương mà chúng sinh mơ ước."
Cá Voi Đen Np
Cá Voi Đen Np
Cô ấy sống đúng với tên gọi của mình, giống như mặt trăng trên bầu trời đêm. Ngẩng đầu lên sẽ phát hiện trăng vẫn luôn đi theo mình, khi trong lòng thầm vui sẽ phát hiện có rất nhiều người đang ngước nhìn. Ai cũng có thể đứng dưới ánh trăng, nhưng trăng không của riêng ai. Hiện đại sát thủ
Mồi Câu [Giới Giải Trí]
Mồi Câu [Giới Giải Trí]
Mỹ nhân mặt ngoài ngây thơ ngoan ngoãn nội tâm lại hoang dã, thâm sâu (công) X Ngự tỷ siêu cao lãnh dung mạo như hoa (thụ) Thụ truy công Năm Thương Lệnh Giác mười sáu tuổi thì cửa nát nhà tan, thiên tài âm nhạc luôn tự hào kiêu ngạo trước tài năng của bản thân bỗng chốc ngã xuống vũng bùn, thậm chí mất đi thính lực. Ngày cô gặp gỡ Tư Nhị, vừa vặn là ngày Thương Lệnh Giác bị thôi học. Người phụ nữ trước mặt trời ban cho nhan sắc tuyệt trần, nhẹ nhàng cười đã cướp đi trái tim cô, vì thế cô cam tâm mà làm bộ ngoan ngoãn, làm quen với Tư Nhị, thậm chí cam tâm tình nguyện kết hôn với Tư Nhị. Tư Nhị có gia thế, có năng lực, tuổi còn trẻ đã đoạt được giải thưởng ảnh hậu Vòng nguyệt quế, còn không chê cô quái gở ít nói, càng không chê tai cô điếc, ngược lại còn mời người dạy cô âm nhạc, giúp cô ra mắt. Ngày đó, Thương Lệnh Giác khôi phục thính lực, lại không nghĩ rằng, sẽ chính tai nghe thấy sự thật chính mình chỉ là thế thân cho một người khác. Cô và người kia không chỉ có lớn lên rất giống nhau, ngay cả tên cũng giống nhau, mà cuộc hôn nhân của hai người bây giờ cũng chỉ là thứ mà Tư Nhị không thể làm cách nào khác ngoài chấp nhận. Màn đêm buông xuống, khi hai người đắm chìm trong men say tình nồng, Thương Lệnh Giác nghe thấy người phụ nữ dưới thân mị hoặc gọi: “A Lệnh.” Nếu như đây là lúc trước không thể nghe được, lòng cô chắc chắn tràn đầy vui mừng vì cứ tưởng rằng gọi tên mình, hiện tại cô mới hiểu được nữ nhân ấy đang gọi một người khác. Ngày hai người gặp lại nhau, Thương Lệnh Giác đã nhuộm mái tóc thành màu xanh khói, cô đã trở thành vocal chính kiêm nhóm trưởng cho nhóm nhạc “Meet” nổi tiếng ngay khi vừa debut. Người kia vui vẻ cười: “A Lệnh, em đã trở lại, làm tôi rất mừng.” Thương Lệnh Giác lấy ra tập tài liệu: “Chị mừng hơi sớm thì phải.” Nhìn tập tài liệu viết giấy thỏa thuận ly hôn, nụ cười đông cứng trên mặt Tư Nhị ...... Thương Lệnh Giác nhìn người phụ nữ luôn luôn cao quý thờ ơ với mọi thứ, giờ đây tiều tụy tuyệt vọng mà cầu xin chính mình, cô nói một câu không cảm xúc làm Tư Nhị tưởng như điên rồi. Tư Nhị hối tiếc không kịp, chỉ có thể trơ mắt nhìn Thương Lệnh Giác cùng người khác ra vào có đôi, tham gia chương trình tình yêu......
Cô Vợ Bị Bán Của Tôi
Cô Vợ Bị Bán Của Tôi
Tác giả:
Trần Kiều chưa từng nghĩ sẽ có một ngày ác quỷ sẽ vươn nanh vuốt đến cô... Bị lừa, bị bắt cóc, bị bán, bị đưa vào núi sâu, ở một nơi mà cô có dùng cả đời mình cũng không thể trốn chạy được. Người đàn ông kia bức bách cô, giam cầm cô, mỗi đêm đều làm chuyện đó khiến cô sống không bằng chết. Trần Kiều nghĩ, dù có phải chết, cô cũng phải trốn thoát khỏi nơi quái quỷ này. Lý Tồn Căn rất yêu người vợ nhỏ mà anh mua về, anh đào tim, đào phổi, thương cô sủng cô, cũng không có cách nào đổi lấy một nụ cười của cô. Chỉ khi dùng hết sức mình mạnh mẽ 'làm' Trần Kiều, anh mới có thể nhìn thấy được một chút diễm lệ từ cô. Lý Tồn Căn đỏ mắt, bóp chặt eo cô "A Kiều, chúng ta phải bên nhau, cả đời." Cô cắn răng ức chế tiếng rên rỉ nói “Mơ đi!"
Bí Mật Của Thái Dương
Bí Mật Của Thái Dương
Hai linh hồn cùng hiện diện trong một thể xác. Một là chén rượu hoa buổi sáng sớm, một là hình xăm âm u bí ẩn. Các cô đều đang lải nhải cãi vã chỉ vì muốn bảo vệ bí mật không muốn ai biết. Mà chuyện đáng sợ nhất thế gian này cũng đã xảy ra, các cô yêu cùng một người. Thế là không ai chịu nhường ai, cũng không cách nào nhượng bộ, cãi vã liền trở thành ra tay đánh nhau. "Đến đi, đánh đi, cuối cùng chỉ có thân thể này bầm dập thôi. Ai cũng đừng nghĩ sống yên ổn!" Nhân Vật Chính: Trọng Thái Dương x Lâm Vũ Ái —----------- Góc Review: “Được người đồng tính yêu thì sẽ thế nào?”’ Truyện kể về Trọng Thái Dương, một người đồng tính với tuổi thơ không tròn đầy đã tạo ra trong cô hai nhân cách hoàn toàn khác biệt. Một là Thái Dương dịu dàng, tinh tế, hiền lành khiến người khác không thể không cảm thấy bình yên khi ở bên cạnh. Một là Tiểu Trọng ngang bướng, mạnh mẽ, bất cần đời. Hai người cùng yêu Lâm Vũ Ái - một bác sĩ chủ nhiệm khoa thần kinh đã có bạn trai môn đăng hộ đối. Với cơ thể không lành lặn, Thái Dương và Tiểu Trọng đều yêu Lâm Vũ Ái với một cách riêng biệt nhưng họ đều dùng cả mạng sống để bảo vệ cho tình yêu của mình. Trích đoạn 1: “Cảm giác bị đồng tính thích có phải là rất buồn nôn, người như chúng tôi có phải giống như vi khuẩn trong bệnh viện đúng không? Có thể làm sao được! Không có ai có thể ngăn cản tôi yêu ai, giống như cô có quyền đi yêu một người xấu xa như Nguỵ Tử Lai vậy. Đạo lý không phải như thế sao?" Lâm Vũ Ái trợn to hai mắt, lời nói của Thái Dương như cây kim nhọn đâm sâu vào thần kinh của cô. Trong một khắc kia, những khổ tâm của Tiểu Trọng vì bác sĩ Lâm mà tích góp lại bị Thái Dương dễ dàng đập nát. Xoay người, Lâm Vũ Ái không có ý định mở miệng nói chuyện thêm, liền như vậy trầm mặc rời khỏi hoa viên đi vào phòng bên trong. Trích đoạn 2: Trong phòng khách có rõ ràng dấu vết tranh đấu, trên mặt đất có thuỷ tinh vỡ cùng vết máu đỏ tươi, khiến người ta nhìn thấy mà giật mình. Trọng Thái Dương ngồi dưới đất quay lưng về phía cửa, một tay cầm lon bia, một tay chống đất. Áo T-shirt trên người rách tả tơi vết máu nhuộm đỏ một mảng lớn. Cô không phát hiện tiếng động của hai người đang tiến vào. “Cô nói cô nhất định phải đánh với tôi sao, dù là ai thắng thì vẫn là vô dụng thế thôi.” Tiểu Trọng uống xong một ngụm bia thoải mái nói, Thái Dương cũng cười nhạo lên: “Tôi vẫn cho rằng cô lợi hại bao nhiêu, bây giờ nhìn lại, cũng không ra sao." "Ha ha ha ha ha. Lần này được rồi, cho dù có bị thương thì người mất mặt cũng chính là Trọng Thái Dương, không ai biết đến Tiểu Trọng này a.” "Hừ, mất mặt là không đáng kể. Nhưng cô thích bác sĩ Lâm như vậy, cô ấy mà thấy cô như vậy sẽ là vẻ mặt thế nào đây?” Thái Dương thổn thức, Tiểu Trọng nhỏ giọng: “Tôi cảnh cáo cô, không được làm tổn thương đến cô ấy.” “Chuyện buồn cười nhất trên đời, Thái Dương cùng Tiểu Trọng đều yêu thích Lâm Vũ Ái, chính mình lại là tình địch của bản thân? A ha ha ha ha!" Thái Dương cười to lên, ôm bụng cười đến ngã trên mặt đất. Trích đoạn 3: Lâm Vũ Ái hé miệng, từng câu từng chữ đều điên cuồng đâm vào tim Tiểu Trọng. Đúng, cô rất khó khăn, người cô không muốn tổn thương nhất chính là Tiểu Trọng. “Hai người phụ nữ yêu nhau có tin được không, thoát khỏi thế tục sao? Tôi thừa nhận tôi có hảo cảm với cô, thế nhưng còn có thứ tình cảm nào khác được? Chúng ta đều không phải con nít, quá nhiều chuyện cần cân nhắc chu toàn, tình cảm của các cô, tôi rất cảm ơn, thế nhưng tôi không thể tùy tiện tiếp nhận.” Vẫn bình tĩnh như vậy, đối mặt bất kỳ chuyện gì cũng sẽ bất động như núi, đây chính là tính cách trước giờ của Lâm Vũ Ái. Câu trả lời của cô là trong dự liệu của Tiểu Trọng, tính khí của cô mạnh mẽ nhưng Thái Dương lại hoàn toàn khác biệt, nhưng hiểu ra được vấn đề không dễ dàng phá bỏ của Lâm Vũ Ái, vành mắt vẫn là ửng đỏ lên, mũi Tiểu Trọng đau xót hít sâu, muốn điều chỉnh lại tâm tình đau khổ của mình.
Bệnh Kiều Nam Thần Hắc Hóa, Siêu Ngọt Ngào!!!
Bệnh Kiều Nam Thần Hắc Hóa, Siêu Ngọt Ngào!!!
Hán Việt: Khoái xuyên hắc hóa: Bệnh kiều nam thần, điềm tạc liễu "Tầm Tầm, em không nhìn được, để anh ôm em." Giọng nói ôn nhu thâm tình, lập tức vòng tay đem cô ôm lên kiểu công chúa. Nhiễm Mộ Tầm: Ha, đôi mắt tôi chính là do anh làm mù. "Bảo bối, ăn xong đi ngủ sớm một chút." Thanh âm cường hãn lại pha chút sủng nịnh, bê một bàn thức ăn ngon mắt đến. Nhiễm Mộ Tầm: Anh đang tính toán nuôi tôi trắng trẻo mập mạp, rồi cắn tôi một ngụm, biến tôi cũng trở thành cái xác sao?? "Nhiễm tiểu thư, nói chuyện với tôi một chút được không?" Người đàn ông cao lãnh lên tiếng, chủ động gõ cửa phòng cô. Nhiễm Mộ Tầm: “Thực xin lỗi, tôi không cảm thấy giữa tôi và sát thủ biến thái phanh thây có gì để nói!” "Bạn học Nhiễm, đến văn phòng tôi một chuyến." Nho nhã khiêm tốn, hắn khẽ dùng tay nâng kính. Nhiễm Mộ Tầm: Giáo sư, trên bàn anh vẫn còn quyển << GIẢI PHẪU HỌC >> kìa… Vì để trọng sinh lần nữa, Nhiễm Mộ Tầm phải cùng nam thần bệnh kiều đấu trí đấu dũng, ngăn cản thế giới tan vỡ, trở lại thế giới thực... Sau khi quay về thế giới hiện thực.. A??? Vị này cười rộ lên sao lại làm đại não cô rùng mình??? Cảm giác quen thuộc này là sao???
Lãng Mạn Vô Vọng
Lãng Mạn Vô Vọng
Một câu giới thiệu: Yêu Trần Phủ Phủ là điều lãng mạn nhất trong cuộc đời Diệp Độ. Lập ý: Tình yêu không được phép, tiếc nuối bỏ lỡ có lẽ là trạng thái bình thường của đời người, nhưng tất cả tâm tư đã và được yêu đều xứng đáng được đáp lại. Trong quá trình trưởng thành, ai cũng phải gặp gỡ vô số người, gặp nhau lại ly biệt, nói lời từ biệt rồi sẽ gặp lại. Sự xuất hiện của Trần Phủ Phủ trong cuộc đời Diệp Độ có lẽ là mục đích này. Trói buộc nhau hơn mười năm, cuộc đời cô đã được định sẵn sẽ yêu cô ấy, bọn họ cũng cho nhau tất cả những gì mình có thể. Chẳng qua là bàn tay của số phận luôn bất ngờ khiến mọi dự định kết thúc trong tiếc nuối. Bức thư đến trễ ba năm, lời tỏ tình cả một đời này biết nói với ai? Không biết năm nay lá bạch quả có rực rỡ như năm đó không? Phong cách viết văn rất thực tế, không có bàn tay vàng, không có cẩu huyết và cũng không có dễ dàng để vượt qua đời người. Độ tiến triển tương đối chậm, thời gian từ trung học đến khi tham gia công tác là một thời gian rất dài. Nhân vật chính: Diệp Độ, Trần Phủ Phủ┃ Vai phụ: Diệp Tang Thù, Từ Kiến ┃ Khác: Tương Chu Trì, Vu Hiểu ┃
Nhất Thế Thanh Hoan - Hiện Đại Thiên
Nhất Thế Thanh Hoan - Hiện Đại Thiên
Một câu tóm tắt: Ba ngàn năm truy thê. Xinh đẹp ôn nhu ngự tỷ lão bản công x thanh lãnh ôn nhu minh tinh ngự tỷ thụ Ba ngàn năm trước, Khinh Hoan chết dưới kiếm của Nam Ương, để lại một phong di thư, giữa những hàng chữ đều khát vọng trở thành thê tử của nàng. Ba ngàn năm sau, câu chuyện mở đầu, Nam Ương liền cùng nàng kết hôn. Cả đời này, em phải là vợ của tôi. Ba ngàn năm lưu lạc, chỉ vì một đêm gặp lại Những gì đã nợ nàng, bây giờ lần lượt bù đắp viên mãn. Ba ngàn năm trước, một người là sư tôn cao lãnh băng sơn, một người là tiểu đồ đệ ôn nhu hèn mọn. Nam Ương: Tránh ra. Đừng chạm vào ta. Làm càn! Chết tiệt! Khinh Hoan: Sư phụ nhìn con một chút, con nấu cơm giặt quần áo cho người ô ô ô. Ba ngàn năm sau, một người là đại lão bản hèn mọn truy thê, một người là đại minh tinh lạnh lùng xinh đẹp. Khinh Hoan: Đừng cho tôi tiền, đừng đối tốt với tôi. Tôi sẽ không thích chị đâu. Nam Ương: Hu hu hu vợ ơi chị giặt quần áo cho em, chị nấu cơm cho em, van cầu em ăn một miếng. Ghi chú: Là cổ đại thiên nội dung kéo dài sang hiện đại thiên, nhưng không xem cổ đại thiên cũng không ảnh hưởng, trong nội dung tiểu thuyết đều sẽ tiến hành giải thích đầy đủ. Hai người trằn trọc ba ngàn năm cho nên hình thức ở chung ban đầu sẽ có thay đổi tương đối, nếu cổ đại thiên không tiếp thu được thì đừng vào. Kết cục HE.
Mùa Hè Chết Chóc
Mùa Hè Chết Chóc
Liễu An An đã rời xa quê một thời gian dài, bởi vì căn nhà dưới quê phải phá dỡ cô phải trở về quê. Từ trạm xe lửa bước ra, gọi một chiếc taxi, chuẩn bị về nhà. Mọi thứ đều bình thường, nhưng sự việc xảy ra tiếp theo lại nằm ngoài sức tưởng tượng của cô. Nữ tài xế đột nhiên khóa chốt cửa xe, nói: "Tôi muốn chết cùng cô." Trước sự bất ngờ nguy hiểm đến tính mạng, Liễu An An phải cố gắng hết sức. Người phụ nữ xa lạ này là ai? Tại sao cô ta lại làm vậy? Chuyện gì đã xảy ra trong quá khứ của Liễu An An? Mưa như trút nước, số phận của hai người sẽ đi về đâu?
Phu Nhân Không Đứng Đắn
Phu Nhân Không Đứng Đắn
Tác giả:
Thời Thiên Doanh là nô lệ, nhưng luôn có một dã tâm muốn lên làm chủ. Nàng muốn đứng ở nơi cao nhất, nhìn xuống những người đã từng xem thường nàng.

BXH TUẦN