Danh Sách Tu Chân

Danh Sách Truyện

Xuyên Thành Nữ A Tu La [Xuyên Thư]
Xuyên Thành Nữ A Tu La [Xuyên Thư]
Việt Ca xuyên qua. Nàng xuyên qua quyển tiểu thuyết đại nam chủ mà ca ca song bào thai đang đọc《 Cửu Phương Đại Đế 》, xuyên thành một nữ A Tu La pháo hôi, nữ nhi tộc trưởng Tu Việt Ca. Vừa xuyên qua chính là hiện trường tuyển phu, tuyển phu liền tuyển phu đi, nhưng mà tộc A Tu La đặc sắc chính là —— nữ tử mỹ diễm động lòng người…… Nam tử diện mạo thật sự là vô cùng ghê tởm. Việt Ca : ⊙_⊙ Đối mặt dưới đài một đám hán tử A Tu La mặt mũi hung tợn chờ được chọn, Việt Ca thấy chết không sờn mà chỉ tay: “Ta chọn nàng!” Bị chỉ vào Chúc Dư - một trong những nữ nhân hậu cung trong cốt truyện của nam chủ: ??? *** Trước khi Việt Ca xuyên qua, đã từng âm thầm đau lòng nữ nhân lãnh diễm cao quý trong tiểu thuyết này, vốn nên là vương hậu nhưng ngược lại bị giáng cấp làm phi, nữ A Tu La Chúc Dư. Nội tâm hành hung nam chủ ngựa giống một trăm lần một vạn lần. Mà sau khi xuyên qua, nàng rốt cuộc có thể thực sự đau lòng cho tiểu tỷ tỷ Chúc Dư. Việt Ca ( thành khẩn ): Giữa ta và nàng vừa là thầy vừa là bạn cũng là tỷ muội, chính cái gọi là hảo bằng hữu cả đời cùng nhau đi…… hai người chúng ta nên nâng đỡ lẫn nhau, rời xa tra nam đi theo con đường sự nghiệp, cùng bước lên tu hành chi đạo đi tới đỉnh Tu La sinh —— ý của nàng như thế nào? Chúc Dư ( mặt vô biểu tình ): Cự tuyệt. Việt Ca:? Chúc Dư ( chỉ ): Xem văn kiện, giữa hai chúng ta chính là quan hệ hôn nhân đơn thuần, đa tạ hợp tác. Việt Ca:…… *** Nữ Tu La cao lãnh độc lập quái gở vũ lực giá trị cao × Xuyên thư cô nương mặt ngoài ôn nhu ưu nhã nhiệt tình yêu đương nội tâm phun tào. Tu giả mười hai cảnh giới: Tôi thể, luyện tâm, nhập không, không nhân, không huyền, không thiên, đăng vân, hóa tiên, tiên nhân, tiên linh, tiên vương, tiên tôn.
Thiên Đạo Nói Không Cưới Lão Bà Không Cho Phi Thăng
Thiên Đạo Nói Không Cưới Lão Bà Không Cho Phi Thăng
Vệ Cảnh Kha độ kiếp thành công, mắt thấy liền sắp phi thăng đăng tiên. Kết quả một đạo sấm sét đánh xuống, Thiên Đạo không được: “ Kiếp số của ngươi chưa toàn.” “Thỉnh Thiên Quân minh giám.” Nàng chỉ là hỏi một câu, ai biết Thiên Đạo trực tiếp thay đổi tình cảnh , đưa nàng về ngàn năm trước. Ngàn năm trước, nàng còn là hoàng nữ ở thế giới người thường. Mà trong thế giới con người, còn có một vị hoàng đế tính toán, tính kế để ám sát huynh đệ tốt của nàng. Làm cho nàng mang theo tu vi trở lại một ngàn năm trước, Thiên Đạo nói ‘ kiếp số’, chẳng lẽ là muốn nàng đi báo thù những gì trước kia chưa làm được sao? Có gì đó không đúng lắm Vệ Cảnh Kha đột nhiên nhớ lại. Ngàn năm trước nàng còn đang là công chúa ở trong cung, giống như có hôn ước với ai đó. 2 Đang Yên Ổn ở vương phủ của Thẩm quận chúa, tính nết ôn hòa, tiểu thư khuê các, mỗi người thấy cũng đều muốn nói những lời tốt đẹp, khen ngợi hết lời. Nhưng có ai biết rằng, kiếp trước của nàng có số mệnh nhiều chông gai, người thân, gia đình đều bị ám sát không chừa một ai, sau này dù cho ngồi trên địa vị cao,nhưng bên cạnh lại không có lấy một người tâm sự. Kiếp này được quay trở lại, nàng không chỉ có phải tự bảo vệ tốt cho mình, cho người nhà…… Còn muốn…… Đền bù những tiếc nuối đời trước. “Vệ tỷ tỷ……” Thẩm Phái nhẹ nhàng dâng ly trà. Tươi cười ngoan ngoãn, banh thẳng sườn cổ, còn có trong mắt lưu chuyển doanh doanh thủy quang, giống nhau phảng phất như hai chữ ‘ câu nhân ’ . Thời gian quay trở lại,mong rằng ánh trăng vẫn ở đó. Nàng muốn người này cũng thích nàng. 【 Mang theo tu vi trở về ngàn năm trước đại lão ‘ thẳng ’ nữ công X thật trọng sinh mạo mỹ tông chủ thụ 】 【 Song trọng sinh, song hướng yêu thầm, kiếp trước kiếp này! he】 【 Ngược tra sảng văn, ngốc nghếch sảng, hy vọng mọi người đều không mang theo đầu óc tới xem, cảm tình diễn bảo ngọt 】 Lập ý: Ở trong nghịch cảnh vĩnh viễn không từ bỏ
Thiên Đạo Ân Sư
Thiên Đạo Ân Sư
Nàng bơ vơ không nơi nương tựa, gương mặt xấu xí, thấp kém giống như con kiến, không cầu an ổn, chỉ cầu có thể sống tạm bợ qua ngày. Vị tiên tử kia lại không chê nàng có gương mặt đáng sợ, tại ngôi thành nghèo nàn, lòng người lạnh nhạt mà cứu nàng. Không sợ cả người nàng dơ bẩn, đem nàng ôm vào trong lồng ngực, ôn như hỏi nàng “Ngươi nguyện ý bái ta làm thầy, cùng ta tu hành?” Nàng toàn thân kinh mạch tắc nghẽn, ma khí bao quanh tâm mạch, chưởng môn nói là không thể tu hành, đồng môn cười nhạo nàng là phế vật. Người nọ là Thiên Đạo cung tôn quý nhất, tu vi đứng đầu thiên hạ, bảo hộ nàng, giữ gìn nàng, một mặt nghĩ mọi cách để nàng tu hành, một mặt lại không chút nào để ý nói “Vi sư có thể bảo hộ ngươi, muốn tu vi thâm hậu làm chi?” Nàng sở cầu không nhiều lắm, không muốn người hiểu, chỉ nguyện canh giữ bên người nọ, ngày ngày gọi nàng tiếng một tiếng sư tôn liền tốt rồi. Chỉ cầu có thể gọi nàng một tiếng sư tôn Nàng không sợ vạn người phỉ nhổ Nàng không sợ liệt hỏa thiêu người Nàng không sợ thế nhân hiểu lầm Nàng chỉ sợ người nọ đứng ở cửu trọng đài chỉ kiếm về phía mình, mắt lạnh nhìn nàng, lạnh giọng nói: “Nghịch đồ! Hôm nay, ta cùng ngươi ân đoạn nghĩa tuyệt!” Sư tôn tu vi cường thế, lười nhác lại rất ôn nhu công x giai đoạn trước xấu xí bất kham, giai đoạn sau xinh đẹp như như ngọc đồ đệ thụ. Lưu ý 1. Cũng không phải thực quá trình tu hành khẩn cấp 2. Có yếu tố nữ nữ sinh tử gắn bó, không thích xin lướt qua 3. Ngược văn, có ngọt, cẩu huyết, HE
Nghịch Đồ Tu Tiên Chỉ Nam
Nghịch Đồ Tu Tiên Chỉ Nam
Truyện này còn có tên là 《 tu tiên chi nghịch đồ truy thê ký 》 Văn án 1: Sau khi đau lòng mà mắng nam chính ba ngàn chữ, Liễu Ly xuyên thành nữ chính trong truyện tu tiên vừa bị mình mắng. Cô không hề có hứng thú với nam chính – người có một đống đào hoa, một lòng chỉ muốn cứu pháo hôi bạch nguyệt quang Phong Hề Ngô trong truyện một mạng. Liễu Ly quyết định, cô muốn thay đổi cốt truyện, cắt đứt duyên phận giữa cô và nam chính, giành trước mà bái nàng ấy làm sư tôn! Nhưng cô lại không biết trong cốt truyện không chỉ có bản thân mình là người vừa mới xuyên sách, mà còn có bạch nguyệt quang trọng sinh...... Phong Hề Ngô sau khi trọng sinh: Muốn bái ta làm sư tôn......? ^^. Liễu Ly: A a a a a không ai có thể ngăn cản được ta, nàng chỉ có thể là của ta!!! Đồ nhi kiều diễm không đàng hoàngx sư tôn dịu dàng băng cơ ngọc cốt Văn án 2: Liễu Ly xuyên thành nữ chính trong một quyển truyện tu tiên đại nam chủ, trong truyện gốc, nam nữ chính và một loạt nữ phụ trải qua nhiều tình huống yêu hận tình thù, khiến bạch nguyệt quang trong truyện của Liễu Ly chết thảm. Bạch nguyệt quang Phong Hề Ngô là sư tôn của nam nữ chính, nàng là một ánh trăng sáng, ngạo tuyết băng sương. Cơ hội thay đổi vận mệnh chết thảm của bạch nguyệt quang đã ở ngay trước mắt, Liễu Ly quyết định, cô sẽ đá văng nam chính, độc chiếm sư tôn! Ví như cô sẽ bái nàng ấy làm sư tôn trước, ví như cô sẽ phá hỏng cơ hội gặp mặt của nam chính và Phong Hề Ngô...... Liễu Ly nghĩ thật hoàn mỹ, tất cả mọi chuyện đều rất thuận lợi, nếu...... Phong Hề Ngô không trọng sinh.
Trọng Sinh Mạnh Nhất Nữ Đế
Trọng Sinh Mạnh Nhất Nữ Đế
Tác giả:
Người dịch: TraiLeNho Tình trạng: đang tiến hành P/s: • Truyện mình tự edit nên có thể sẽ còn lủng củng nhưng sẽ cố gắng sao cho dễ hiểu nhất ạ nên có sai sót gì mong mng góp ý và ủng hộ mk nha moãi iuuuu. • Truyện này chỉ có mình TraiLeNho edit thoi nhá mng -------------------------------------- Văn án: Kiếp trước, nàng linh căn bị đào, lòng mang chính đạo, lại bị thế nhân phán vì tà ma yêu đạo! Trở về thiếu niên là lúc, nàng ngăn cơn sóng dữ, nghịch thiên sửa mệnh, kiếp trước người khinh thường nàng sỉ nhục nàng , nàng đều trả lại gấp trăm lần! Tự học huyết mạch, đúc lại linh căn cực phẩm! Chém hết vô lại tộc nhân, vinh danh đệ nhất vọng môn! Quy củ của thế gian không thể quản nàng mảy may, một đời này, nàng muốn sát ra bản thân chính đạo! Hắn là thần đế người người kín ngưỡng, cao lãnh cao ngạo, lại hàng đêm lẻn vào khuê phòng bức nàng sinh em bé, "Tiểu gia hỏa, suy xét hảo sao?" "Ta có thể từ chối không?" "Ngươi có thể lựa chọn sinh một cái vẫn là sinh hai cái." "Vì cái gì nhất định phải là ta!" "Bởi vì ngươi trộm ta tâm!"
Ta Kiếm Bộn Tiền Nhờ Luyện Đan
Ta Kiếm Bộn Tiền Nhờ Luyện Đan
Tình trạng raw: Hoàn (68 CV + 2 PN) Tóm tắt một câu: Luyện đan, chăm con, cuộc sống hằng ngày ở cổ đại. Ý chính: Nỗ lực làm việc, nỗ lực sinh hoạt Đường Tô Mộc tỉnh dậy phát hiện mình vốn đang là một thanh niên phấn đấu làm việc, bỗng chốc xuyên về cổ đại, thành một người bệnh trên giường, lại còn được khuyến mãi thêm một đứa bé nho nhỏ đang khóc thảm thương. Nguyên chủ là pháo hôi bị người trở thành quân cờ sai sử, lại còn vô tình cuốn vào âm mưu tranh đấu chính trị, xui xẻo bị liên lụy rồi mang thai, hậm hực tới mức chết đi, cho nên Đường Tô Mộc mới thuận lợi xuyên qua cơ thể này! Biết làm sao giờ, đành chấp nhận số phận thôi! Nhưng không ngờ hắn lại có được bàn tay vàng siêu siêu bự, có một "Nông trại tu chân" thế này, sinh tồn không còn là vấn đề, thậm chỉ còn nuôi thêm nhãi con cũng không có gì khó. Làm ruộng, luyện đan, sau đó mở thêm cửa tiệm đan dược, cho đến khi cha ruột của bé con tìm đến. Đường Tô Mộc (chột dạ): Ta nói đứa bé này không phải của ngươi, ngươi tin hem? Tấn vương điện hạ:... .................... Có tin đồn Tấn vương điện hạ đã hồi kinh, không chỉ quay về mà còn dẫn theo Vương phi cưới được ở nông thôn, ngày ngày không làm chuyện chính, mỗi ngày luyện đan mê mệt, thậm chí còn mở cửa tiệm đan dược, buôn bán các loại đan dược cổ quái kỳ lạ. Dân chúng kinh thành: Đan dược gì dọ, lừa người à? Sau đó Trưởng công chúa tới mua đan bổ mắt, Thừa tướng tới mua đan bổ máu, Quốc sư tới mua đan may mắn, ngay cả Thái tử địch quốc cũng không ngại đường xa ngàn dặm chạy tới. Dân chúng kinh thành: A a a, quỳ xuống cầu xin Vương phi bán cho ta một viên tiên đan! - -------------------
Sau Khi Tỉnh Giấc, Ta Bái Kẻ Thù Không Đội Trời Chung Thành Sư Phụ
Sau Khi Tỉnh Giấc, Ta Bái Kẻ Thù Không Đội Trời Chung Thành Sư Phụ
________________ Kẻ thù không đội trời chung của ta gần đây vô cùng bất thường. Vào lúc sắp ch.ết, cuối cùng ta cũng biết hắn bất thường ở đâu rồi. Chính là - hắn đã tìm được cách gi.ết ch.ết ta.
Sau Khi Phản Diện Mất Hết Tu Vi
Sau Khi Phản Diện Mất Hết Tu Vi
Tác giả:
Nhân vật chính: Hề Tương Lan (thụ) x Thịnh Tiêu (công), ba hoa khoác lác ma bệnh đại mỹ nhân thụ x đóa hoa cao lãnh công Văn án Khắp Thập Tam châu, Hề Tương Lan có thể khiến cho mọi người đều nghe tiếng, quả thật không đơn giản. Nhưng nổi tiếng lại không phải vì hắn là một kiêu hùng, là một nhân tài kiệt xuất gì, mà vì hắn cực kì ăn chơi và biết gây chuyện. Đệ nhất làm tinh, sống trong phú quý, hưởng thụ không hết, không biết nhìn sắc mặt người, kiêu căng ngạo mạn quen thói, đắc tội vô số đại lão, may là có gia tộc bao che, nên vẫn còn dám tung hoành làm bậy. Mãi đến khi toàn bộ Hề gia bị người tru sát, còn duy nấht Hề Tương Lan, không còn tu vi, trở thành một con ma bệnh đi ba bước hộc máu một lần. *** Hề Tương Lan rơi vào tình cảnh sa sút, kẻ thù không đội trời chung nháo nhào bỏ đá xuống giếng, tranh nhau trả thù. —Nhờ vào miệng lưỡi bịa đặt trơn tru, giỏi giả điên giả ngu, Hề Tương Lan thành công che giấu thân phận, sống tạm bợ qua ngày. Mãi đến một ngày nọ, Hề Tương Lan đυ.ng độ đại lão chẳng biết bản thân đắc tội khi nào đang kề kiếm trên cổ mình, y nhanh trí buông lời xằng bậy. "Thịnh Tiêu yêu ta chết đi sống lại! Hắn anh minh thần võ, tu vi đệ nhất Thập Tam Châu! Ngươi mà tổn thương ta, sẽ không có quả ngon để ăn đâu." Thịnh Tiêu: "..." Thịnh Tiêu rút kiếm về, tỉnh bơ hỏi: "Thế à?" Chú ý: Thụ luôn miệng bịa đặt nói xằng nói bậy, mười câu hết chín câu là giả. Nhân vật chính: Hề Tương Lan (Hề Tuyệt), Thịnh Tiêu (Thịnh Vô Chước) | Vai phụ: | Cái khác:... Một câu giới thiệu ngắn gọn: Kẻ tinh quái nhà giàu rơi vào thảm cảnh nhà tan cửa nát. Lập ý: Có công mài sắt có ngày nên kim.
Xuyên Thư: Cá Mặn Tu Tiên Siêu Vui Sướng
Xuyên Thư: Cá Mặn Tu Tiên Siêu Vui Sướng
Tác giả:
Giang Ngư có huyết mạch Thần Nông xuyên thành một pháo hôi qua đường Giang Ngư suất diễn không vượt quá một chương trong một cuốn sách tên là《Tìm tiên》 . Tình tiết trong quyển sách: Trong tông môn, đệ tử nội môn Giang Ngư ghen ghét nữ chính Cơ Linh Tuyết, ra tay hạ sát thủ, bị Linh khí hộ thân của Cơ Linh Tuyết phản sát, Kim Đan vỡ vụn, đại đạo vô vọng. Tiên đồ đoạn tuyệt, còn bị trục xuất khỏi nội môn, sung quân đến Linh Thảo Viên. Giang Ngư nguyên bản hộc máu mà chết. Giang Ngư hiện tại…… Sau khi nàng cẩn thận dò hỏi Linh Thảo Viên là nơi như thế nào, bừng tỉnh hiểu ra, nhanh nhẹn thu dọn hành lý. Theo người chứng kiến nói: Lúc Giang Ngư rời đi bước chân nhẹ nhàng, mặt mày hớn hở, gấp không chờ nổi. Đồng môn thổn thức: Giang sư tỷ chịu kí©ɧ ŧɧí©ɧ quá lớn, hình như đã điên rồi. Giang Ngư hư hư thực thực "điên rồi": Ha ha ha ha ha ha ha! Thân tu sĩ Kim Đan, hiện tại nàng thức đêm không lo trọc đầu, ăn đồ ăn ngon không sợ béo, không lo đau ốm, xử lý việc nhà có thuật hút bụi thuật, chú làm sạch. Mỗi ngày dưỡng hoa chơi cỏ, linh trà điểm tâm phối với thoại bản, linh sủng xinh đẹp tùy tiện loát, còn có vô số linh điền chờ nàng đi trồng! Đây là cuộc sống thần tiên sao! Đồng môn ngày xưa hận sắt không thành thép: “Sư tỷ, ngươi suy sút như thế, thọ nguyên của tu sĩ Kim Đan chỉ có 800, đến lúc đó……” Giang Ngư ngẩn ngơ. Mình còn có thể nằm ngang 700 năm nữa? Còn có chuyện tốt như thế này sao!
Cả Thế Giới Chỉ Có Ta Không Sợ Phản Diện
Cả Thế Giới Chỉ Có Ta Không Sợ Phản Diện
Tác giả:
Giới thiệu Diệp Vân Chu xuyên vào một quyển truyện đam mỹ máu chó hồi xưa, trở thành thụ nai tơ xinh đẹp tốt bụng, vừa mở mắt ra đã ở trong phòng phản diện lớn nhất Mộ Lâm Giang. Người này tu luyện để lại di chứng, tính tình thô bạo, nhìn ai người đấy bị dọa khóc, nên không ai dám ngẩng đầu nhìn thẳng. Thụ chính dưới ánh mắt của Mộ Lâm Giang thì lã chã chực khóc, làm tâm tư cưỡng ép chiếm hữu không thể miêu tả của tay này nháy mắt nổ tung. Còn y lúc này đang ngắm nghía phản diện cao ngạo, đối diện với cặp mắt tím âm u sâu thẳm kia, chậm rãi lộ ra nụ cười biếи ŧɦái cùng loại với nụ cười của Mộ Lâm Giang trong nguyên tác. Mộ Lâm Giang: … Ngươi là ai. Ngày đầu tiên sau khi xuyên thư, Mộ Lâm Giang chặn y ở cửa, “Phong hàn cũng đừng mơ chạy trốn, ngoan ngoãn uống hết ly nước ấm này cho ta.” Diệp Vân Chu: “Phiền thêm chút đá, cảm ơn.” Đêm khuya y trèo tường bị bắt lại, Mộ Lâm Giang nắm chặt cằm y: “Tuổi còn trẻ không nên thức đêm, ngươi muốn khiến ta chú ý sao?” Diệp Vân Chu: “Ta thấy lỗ hổng kết giới mà ngài dựng còn đáng chú ý hơn.” Y coi việc thu phục tra công trong nguyên tác làm đàn em thành sự nghiệp, còn Mộ Lâm Giang thì thẳng tay cướp người từ bên cạnh tra công, người trong bán kính mười mét không phân địch ta đều bị dọa khóc. Mộ Lâm Giang mặt phủ sương lạnh: “Ngươi thực sự không sợ ta?” Diệp Vân Chu thong dong rút kiếm: “Trùng hợp thật, đầu ta có tật, không biết sợ.” Sau đó: Mộ Lâm Giang đứng ở tẩm điện lại hỏi: “Ngươi thực sự không sợ ta?” Diệp Vân Chu nhìn ánh mắt cô đơn âu yếm của phản diện: Ta rất sợ, ngươi đừng lại đây.jpg — Bá tổng lạnh lùng ảo ma thật ra là dưỡng sinh công x Văn nhã bại hoại không sợ gì cả thụ- Tuyến tình cảm nhẹ nhàng không ngược, đừng để ý tiểu tiết (ノ ̄▽ ̄) - 1v1, HE, ngọt - Tinh cầu hư cấu bối cảnh rộng lớn, cộng đồng tu chân phát triển hòa bình, xin đừng kiểm chứng.Tag: Cường cường, yêu sâu sắc, tiên hiệp tu chân, xuyên thư Một câu tóm tắt: Sau đó chúng ta trở thành cp. Đại ý: An toàn là trên hết, trách nhiệm nặng tựa Thái Sơn Thông tin cơ bản của truyện: Thể loại truyện: Nguyên tác – tình yêu – lịch sử giả tưởng – tình cảm Góc nhìn tác phẩm: Chủ thụ Phong cách tác phẩm: Nhẹ nhàng Series tương ứng: Tiên hiệp tu chân Lời rào trước của editor: Sau khi đọc truyện thì tôi thấy tác giả thiết lập tiên hiệp không giống bình thường lắm, tu cái gì mới mạnh cái đó, như bạn công tu thuật trận thì các kĩ năng thể chất khá kém, chứ không phải tu vi cao sẽ được buff mạnh tất cả các giác quan, không luyện thì cũng không đấm vỡ tảng đá được đâu á.
Sau Khi Tôi Chết
Sau Khi Tôi Chết
Tác giả:
Trước khi sư phụ xuôi tay, chỉ nhờ ta chăm sóc sư huynh thật tốt, nhưng sư huynh của ta lại là một kẻ ngốc, bị hồ ly tinh lừa gạt lừa tình lừa tiền, mạng sống ngàn cân treo sợi tóc. Vì cứu sư huynh, ta đến Cõi sinh tử để lấy ngọc Rồng, không may chết ở đó. Sau khi ta chết, đã trở thành một hồn ma. Ra khỏi Cõi sinh tử, ta trôi dạt đến rất nhiều nơi, ta thấy hồ ly tinh đến Cõi sinh tử và lấy ngọc rồng từ xác ta, quay lại cứu sư huynh; Ta cũng nhìn thấy sư phụ đã khuất của mình, ngài ấy ngồi trên ngai vàng, được mọi người tôn thờ. Hóa ra ngài ấy vẫn còn sống. Ta trèo lên lưng ngài ấy, ôm cổ ngài ấy, để ngài ấy cõng ta đi khắp thế gian như hồi còn bé. Tiếc là giờ ngài ấy không thể thấy ta. Sau này, có người hỏi về ta trước mặt ngài ấy, ngài ấy bảo chủ nhân Cung Thương Tuyết ngang ngược, lạnh lùng vô tình. Đây là lần đầu tiên ta nghe ngài ấy nhắc đến mình sau khi chết, ngài ấy nói đúng. Ta nhảy khỏi lưng ngài ấy. Ta muốn trở lại nơi mình đã chết, làm một hòn đá vĩnh viễn không bao giờ lên tiếng. … Phượng Huyền Vi có thể tính toán tất cả mọi chuyện trên thế gian, nhưng y không thể ngờ rằng một ngày nào đó, đồ đệ nhỏ của y lại chết trong Cõi sinh tử vì một câu nói mình để lại. Y từng cõng đồ đệ nhỏ đi ngắm cung điện trên bầu trời, hái đóa sen đỏ trên núi tuyết, bắt người cá dưới đáy biển. Nhưng bây giờ, đồ đệ nhỏ của y đã chết trong Cõi sinh tử. Ngươi đã từng thấy một thiếu niên mặc áo đỏ, đi hơi khập khiễng, giữa hai lông mày có một nốt ruồi nhỏ màu đỏ, khi cười đôi mắt sẽ híp lại chưa. Ngươi đã từng thấy hắn chưa. Tóm tắt: Ngài sẽ đau khổ sao.
Xuyên Thành Con Rối Của Đại Lão Vai Ác
Xuyên Thành Con Rối Của Đại Lão Vai Ác
•Văn án 1: Người khác xuyên không hoặc làm nữ chính, hoặc làm nữ phụ, tệ lắm thì làm pháo hôi. Chỉ có Giang Mộng Nhiên lại xuyên thành một con rối hỏng. Nàng sau đó lại vô tình thả ra một nhân vật phản diện vô cùng tà ác. Vì tính mạng bản thân, Giang Mộng Nhiên đành đi theo cạnh đại lão, ngoan ngoãn làm một đồ vật trang trí. Chỉ là không hiểu vì sao ánh mắt đại lão nhìn nàng ngày càng kỳ lạ. •Văn án 2: Gần đây Tu Chân giới xảy ra một sự kiện chấn động, đó là tuyệt thế đại ma đầu Cố Tử Thanh thoát khỏi lao tù, tái hiện nhân gian. Chỉ là lúc này bên người lại nhiều thêm một con rối gỗ. Con rối một thân chắp vá chằng chịt, trong như hỏng đến nơi. Mọi người hoảng loạn, chẳng lẽ hiện nay đại ma đầu thích nhốt linh hồn người vào thân thể con rối, rồi từ từ tra tấn? Chỉ là khi bọn họ nhìn thấy khi đối mặt với tu sĩ Nguyên Anh, con rối đột nhiên hướng bàn tay về phía trước hô to: "Tiga", nháy mắt hóa thành một người gỗ khổng lồ, đôi tay gỗ hình chữ L phóng thích ánh sáng trắng ra, nháy mắt tu sĩ Nguyên Anh kia hóa thành tro bụi. Tiga gì đó lại có thể khủng bố đến vậy sao? Mọi người ai cũng hoảng sợ, nhưng dọa người nhất chính là đại ma đầu nhìn con rối gỗ đang quơ chân múa tay cười đến sủng nịch. Ta thân ở luyện ngục, chỉ có nàng mới chân chính là ánh sáng của ta!