Nhất Tùng Âm (5 Truyện)

Danh Sách Truyện

Sau Khi Phản Diện Mất Hết Tu Vi
Sau Khi Phản Diện Mất Hết Tu Vi
Tác giả:
Nhân vật chính: Hề Tương Lan (thụ) x Thịnh Tiêu (công), ba hoa khoác lác ma bệnh đại mỹ nhân thụ x đóa hoa cao lãnh công Văn án Khắp Thập Tam châu, Hề Tương Lan có thể khiến cho mọi người đều nghe tiếng, quả thật không đơn giản. Nhưng nổi tiếng lại không phải vì hắn là một kiêu hùng, là một nhân tài kiệt xuất gì, mà vì hắn cực kì ăn chơi và biết gây chuyện. Đệ nhất làm tinh, sống trong phú quý, hưởng thụ không hết, không biết nhìn sắc mặt người, kiêu căng ngạo mạn quen thói, đắc tội vô số đại lão, may là có gia tộc bao che, nên vẫn còn dám tung hoành làm bậy. Mãi đến khi toàn bộ Hề gia bị người tru sát, còn duy nấht Hề Tương Lan, không còn tu vi, trở thành một con ma bệnh đi ba bước hộc máu một lần. *** Hề Tương Lan rơi vào tình cảnh sa sút, kẻ thù không đội trời chung nháo nhào bỏ đá xuống giếng, tranh nhau trả thù. —Nhờ vào miệng lưỡi bịa đặt trơn tru, giỏi giả điên giả ngu, Hề Tương Lan thành công che giấu thân phận, sống tạm bợ qua ngày. Mãi đến một ngày nọ, Hề Tương Lan đυ.ng độ đại lão chẳng biết bản thân đắc tội khi nào đang kề kiếm trên cổ mình, y nhanh trí buông lời xằng bậy. "Thịnh Tiêu yêu ta chết đi sống lại! Hắn anh minh thần võ, tu vi đệ nhất Thập Tam Châu! Ngươi mà tổn thương ta, sẽ không có quả ngon để ăn đâu." Thịnh Tiêu: "..." Thịnh Tiêu rút kiếm về, tỉnh bơ hỏi: "Thế à?" Chú ý: Thụ luôn miệng bịa đặt nói xằng nói bậy, mười câu hết chín câu là giả. Nhân vật chính: Hề Tương Lan (Hề Tuyệt), Thịnh Tiêu (Thịnh Vô Chước) | Vai phụ: | Cái khác:... Một câu giới thiệu ngắn gọn: Kẻ tinh quái nhà giàu rơi vào thảm cảnh nhà tan cửa nát. Lập ý: Có công mài sắt có ngày nên kim.
Ô Danh
Ô Danh
Tác giả:
Vai chính: Tuế Yến, Đoan Minh Sùng Vai phụ: Quân Cảnh Hành, Đoan Chấp Túc, Tống Tiển... Tóm tắt: Chẳng ai ngang tài với y, không khác thiên hạ đệ nhất là bao. Văn án Y không nhận mình là đệ nhất, nhưng mà không một ai dám nói mình ngang sức ngang tài với y. Tuế Yến tinh tế, giỏi bày mưu đặt kế, một lòng một dạ vì chủ thượng của mình sửa lại oan khuất bao năm nay. Nhưng mà cuối cùng nhận lại chính là một chén rượu độc, thành oan hồn nơi hoang vắng Một sớm vừa tỉnh mộng, lần nữa quay về thời niên thiếu, báo thù, cho cặn bã ăn hành... Hả? Gì? Không báo thù không cho cặn bã ăn hành hả? Tuế Yến: Ta thấy ăn no chờ chết cũng được lắm.
Trùng Sinh Thành Bé Chíp Trong Tay Tiên Tôn
Trùng Sinh Thành Bé Chíp Trong Tay Tiên Tôn
Tác giả:
Nhân vật chính: Phù Ngọc Thu x Phượng Hoàng (Thụ là chim nhỏ vui cũng chíp quạu cũng chíp x Công bệnh kiều điên phê mê lông nhung) Văn án Mỹ nhân đệ nhất giới Tu chân Phù Ngọc Thu, tiếc thay chỉ có một bộ túi da đẹp, mỹ mạo vô song, nhưng mắt không tinh, lòng cũng không tỏ, hết lòng với kẻ xấu, bị một tên tra nam bề ngoài đứng đắn phụ bạc, khiến cho bản thân rơi vào kết cục bi thảm, hồn phách tiêu tán Không ngờ cơ duyên lại đột nhiên xuất hiện, khiến Phù Ngọc Thu còn tồn tại, có điều lại trọng sinh trong thân thể của một con bạch tước được Tiên Tôn nuôi dưỡng trong l*иg son. Tiên Tôn là một người cuồng những thứ lông nhung, lại còn tính tình bất ổn, vui buồn thất thường, nhiệm vụ của bạch tước chính là mỗi ngày phải hót cho Tiên Tôn nghePhù Ngọc Thu sống chết quyết bảo vệ tôn nghiêm không chịu hót. Sau đó y đột nhiên phát hiện tra nam hại mình chết thảm lại cung kính gọi tiên tôn là "phụ tôn", mỗi lần vấn an còn nơm nớp lo sợ quỳ xuống bái lạy. Phù Ngọc Thu: "........." Cái này có trùng hợp quá không vậy? Phù Ngọc Thu mãi không chịu hót nên bị xem như chim câm đột nhiên nhảy nhót tưng bừng trên tay tiên tôn: "Chíp chíp chíp!!" Tiên Tôn: "???" *** Tiên tôn vô thượng mới có được một chú chim trắng, cả ngày nâng trong lòng bàn tay ngắm nghía. Một ngày nọ, khi nghĩa tử có triển vọng kế thừa tôn vị của tiên tôn cung kính thỉnh an thì chim trắng trong lòng bàn tay đột nhiên hóa thành người nép vào ngực tiên tôn. Phù Ngọc Thu cười khúc khích với tình cũ đang trợn mắt há hốc mồm: "Con ngoan, gọi ta là cha đi nào." Tình cũ: "???"
Đại Sư Huynh Nhà Người Ta Đều Như Vậy À?
Đại Sư Huynh Nhà Người Ta Đều Như Vậy À?
Tác giả:
Chuyển ngữ: qinghe (wattpad qinghe013) Văn án Trước khi Chu Phụ Tuyết gia nhập môn phái, nó cảm thấy từ trên xuống dưới ai cũng sẽ trang nghiêm, nhất là đệ tử thủ tịch, chắc chắn sẽ là một người trầm ổn, lễ nghĩa chu toàn, mọi thứ xuất sắc. Nhưng khi thật sự tiến vào Nhật Chiếu, nó mới biết, những gì nó tưởng tượng, không hề khớp và dính một góc nào của Đại sư huynh cả, Đại sư huynh núi Nhật Chiếu, Minh Chúc, phóng túng bất kham, nói năng cợt nhả, hệt kẻ ăn chơi trác táng. Mỗi ngày nếu không phải đang nghĩ cách trốn khỏi sư môn thì là đang nghĩ cách làm ra chuyện đại nghịch bất đạo. Ngoại trừ đẹp ra thì hình như chẳng còn gì cả. Chu Phụ Tuyết nhủ: “Đại sư huynh nhà người ta đều thế à?” Đại sư huynh: “Tu đạo là để trầm mê hưởng lạc nhở? Đệ nói tu đạo là để sống lâu? Vậy được rồi, huynh tu đạo là để hưởng lạc dài lâu!” Chu Phụ Tuyết: “Sư huynh nhà người ta đều là cái nết này thật luôn à?”
Trùng Sinh Thành Tiên Tôn Đích Chưởng Trung Thu
Trùng Sinh Thành Tiên Tôn Đích Chưởng Trung Thu
Tác giả:
Văn án Phù Ngọc Thu là tiên đạo đệ nhất mỹ nhân, đẹp thì có đẹp nhưng mắt mù tâm mù nhìn lầm người, bị một nam nhân ra vẻ đạo mạo ngược đãi mình đầy thương tích, hồn bay phách tán. Trên trời rơi xuống cơ duyên sống lại, Phù Ngọc Thu biến thành chim trắng được tiên tôn nuôi trong l*иg vàng, nhiệm vụ hàng ngày là hót chíp chíp cho tiên tôn vô thượng tính tình thất thường mắc chứng mê lông nhung trầm trọng kia nghe. Phù Ngọc Thu sống chết quyết bảo vệ tôn nghiêm không chịu hót. Sau đó y đột nhiên phát hiện tra nam hại mình chết thảm lại cung kính gọi tiên tôn là “phụ tôn”, mỗi lần vấn an còn nơm nớp lo sợ quỳ xuống bái lạy. Phù Ngọc Thu: “………” Cái này có trùng hợp quá không vậy? Phù Ngọc Thu mãi không chịu hót nên bị xem như chim câm đột nhiên nhảy nhót tưng bừng trên tay tiên tôn: “Chíp chíp chíp!!” Tiên Tôn: “???” *** Tiên tôn vô thượng mới có được một chú chim trắng, cả ngày nâng trong lòng bàn tay ngắm nghía. Một ngày nọ, khi nghĩa tử có triển vọng kế thừa tôn vị của tiên tôn cung kính thỉnh an thì chim trắng trong lòng bàn tay đột nhiên hóa thành người nép vào ngực tiên tôn.+ Phù Ngọc Thu cười khúc khích với tình cũ đang trợn mắt há hốc mồm: “Con ngoan, gọi ta là cha đi nào.”34 Tình cũ: “???” .———-