Thảo Tửu Đích Khiếu Hoa Tử (6 Truyện)

Danh Sách Truyện

Bạn Gái Ôn Nhu
Bạn Gái Ôn Nhu
Một câu chuyện ngắn ngọt ngào về thục nữ dịu dàng cùng một cô gái nhỏ tuổi hơn, thuộc tính chó con. Trích đoạn: Cuối tháng tám, Trùng Khánh Lúc chạng vạng, một cơn mưa to tầm tã bỗng nhiên ghé thăm, người đi trên đường đường bất ngờ không kịp đề phòng, chỉ có thể vội vàng ghé vào tiệm trà ven đường, tránh vào trong tiệm cà phê sách. Dính phải trận mưa này, việc kinh doanh của tiệm Hà Dư tốt hơn nhiều so với ngày hôm qua. Ngoài cửa, một người lưng đeo túi xách màu đen rũ rũ nước trên người, mới đẩy ra cửa kính đi vào. Cô cao khoảng 1m75, tóc ngắn, mặc áo thun chữ T màu trắng, quần túi hộp rằn ri, cả người không có chỗ nào khô. Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm Câu Chuyện Mật Ngọt hoặc Mơ Ước Đã Lâu của cùng tác giả.
Câu Chuyện Mật Ngọt
Câu Chuyện Mật Ngọt
Nhân vật chính: Hà Thanh Nhu, Lâm Nại. Số chương: 103 chương. Editor: Madpuff. Văn án một: Hai mươi tám năm an phận của Hà Thanh Nhu, một chuyện vượt rào duy nhất chính là "đón gió xuân" tối hôm qua. Một cơn gió, thế nhưng lại không ngờ, đối phương lại là Tổng giám tân nhậm của công ty. -- Đêm khuya, phòng làm việc. Hai người áp sát cạnh bàn hôn triền miên, nồng nàn, thân mật đến ám muội cực kỳ. Tân Tổng giám... nhoẻn ngoẻn môi mỏng: "Có muốn thử theo tôi hay không?" Hà Thanh Nhu lời lẽ chính trực: "Tôi không có hứng thú với yêu đương văn phòng." Sau lại, nàng cùng tânTổng giám ở chung... Văn án hai: Bị tiếng sét ái tình đánh thì cũng đã đánh. Sắc ý, du͙© vọиɠ của em vốn như thiêu đốt, gặp chị, liền tinh hỏa liêu nguyên, bất khả kháng. ------ Trăm phương nghìn kế, đều chỉ vì chị. --------------- Thục nữ ôn nhu x tiểu lang cẩu phúc hắc Ngọt... Ngọt... Ngọt, chênh lệch 5 tuổi; Địa lôi [tức Chú ý]: Truyện này đơn giản thô bạo, ngốc nghếch tiểu bạch văn, không có chiều sâu gì, đọc giả cẩn thận khi đọc... nói chung là "Ai da, đau răng quá"
Cùng Đối Thủ Một Mất Một Còn Tốt Hơn Về Sau
Cùng Đối Thủ Một Mất Một Còn Tốt Hơn Về Sau
Lúc trời tối, Kiều Ngôn cùng đối thủ một mất một còn Chu Hi Vân mơ mơ hồ hồ liền nằm tại trên một cái giường. Qua đi, theo Kiều Ngôn hồi ức, mặc dù hai người đều uống nhiều, say đến tìm không ra bắc, nhưng tuyệt đối không có làm không nên làm sự tình, trừ... Nhất thời váng đầu hôn miệng. Tỉnh lại sau giấc ngủ, Chu Hi Vân sắc mặt rất là khó coi, hận không thể một thanh bóp chết nàng. Kiều Ngôn chột dạ lui về sau, cõng chống đỡ đầu giường, thua người không thua trận, kiên quyết mạnh miệng đến cùng: "Hai ta thanh bạch, ngươi cũng đừng muốn ta đối ngươi phụ trách a." Chu Hi Vân vành môi kéo căng, không thể nhịn được nữa nhìn chằm chằm nàng, mỗi chữ mỗi câu chậm chạp nói: "Ngươi không muốn si, tâm, vọng, nghĩ!" Khẩu thị tâm phi x chết không thừa nhận 【 không phải oan gia không gặp gỡ bánh ngọt, không rời đầu, giải ép chi tác 】 Nhân vật chính: Kiều Ngôn, Chu Hi Vân Một câu giới thiệu vắn tắt: Cùng đối thủ một mất một còn tốt hơn về sau Lập ý: Ánh nắng đối mặt ngăn trở cùng sinh hoạt, người bình thường cũng có thể sống ra đặc sắc.
Mơ Ước Đã Lâu
Mơ Ước Đã Lâu
Người trong đại viện đều biết, xưa nay Phó Bắc luôn ổn trọng, tính tình ôn hòa, hoàn toàn khác biệt với một Kiều Tây lệch lạc từ nhỏ. Khi còn niên thiếu Kiều Tây không biết, thời điểm mối tình đầu vẫn luôn không quá thanh tỉnh, không tự ý thức được, chỉ ngây ngốc quấn quít lấy Phó Bắc không tha, cũng không để ý sắc mặt, không biết sớm đã bị chán ghét qua bao nhiêu lần, mọi người xung quanh cũng không nhìn được nữa ầm thầm nói không ít lời khó nghe. Lúc ấy chính là tự cảm thấy hài lòng, còn không tự biết khiến người chán ghét, ganh tỵ khắp nơi. Sau này khi đã hiểu được. Cô đã thông suốt, rời bỏ dứt khoát, việc gì nên làm thì đều làm, không nên trêu chọc thì cũng sẽ không chọc, sau đó dứt khoát chạy lấy thân. Sau này, một Phó Bắc nhã nhặn đứng đắn lại không buông tha cô, tình khó kiềm nén mà hôn môi, khắc chế mà ẩn nhẫn, ham muốn chiếm hữu mạnh mẽ như vậy, hoàn toàn thay đổi thành một người khác. Cô không nói gì chỉ cười cười, hỏi: "Thế nào, luyến tiếc sao?"
Tân Hoan (Niềm Vui Mới)
Tân Hoan (Niềm Vui Mới)
Editor: Hàn Mạch Tuệ Beta: Rùa Nhân vật: Khương Vân - Lục Niệm Chi, nhân vật khác: Tần Chiêu Tóm tắt một câu: Ngược cặn bã, ngược xuất quỹ, những kẻ nhiều âm mưu quỷ quái, biến hết đi! Ý chính: Trưởng thành! Khương Vân cảm giác năm 26 tuổi có lẽ là năm hạn của cô Năm ấy, cô trải qua khá nhiều khó khăn và gập ghềnh. Bạn gái Tần Chiêu cho cô một chiếc nón xanh thẫm, nghỉ việc, và cuối cùng là bắt đầu quan hệ mới [Nàng là pháo hoa nhân gian, cũng là vô biên chấp niệm] Gỡ rối: 1. Lên giường trước mới yêu, trước kia Khương Vân cùng Lục Niệm Chi vốn là kiểu chỉ lên giường chứ không nói chuyện yêu đương. Thêm nữa, Lục Niệm Chi là bạn của Tần Chiêu mà Tần Chiêu nɠɵạı ŧìиɧ nên sau khi chia tay, Khương Vân tìm mối quan hệ mới, Lục Niệm Chi xuất hiện xen vào. 2. Tình cảm chấp niệm dành cho Khương Vân, để ý nàng đã từng cùng người cũ yêu đương mười phần cùng chán ghét mười phần 3. HE, tuyệt đối HE không ngược lên ngược xuống chỉ ngược nhân vật phụ
Độc Chiếm Nàng
Độc Chiếm Nàng
Văn án: Sáu năm trước, Nguyên Nhược cùng bạn gái cũ chia tay trong hòa bình. Bốn năm trước, bạn gái cũ qua đời ngoài ý muốn, cô gái nhỏ chưa thành niên Thẩm gia dầm mưa chạy tới cửa nói với cô: "Chị của tôi chết rồi, sau này tôi ở cùng với chị". Nguyên Nhược niệm tình cũ nên để Thẩm Đường ở lại. Thời gian thấm thoát trôi, Thẩm Đường trưởng thành trở nên xinh đẹp, eo hẹp chân thon, một số việc cũng dần dần thay đổi. Nguyên Nhược được bạn bè bên cạnh giới thiệu đối tượng, em ấy cũng không nói gì. Nhưng không quá hai ngày lúc cô muốn đi hẹn hò, Thẩm Đường đột nhiên đổ bệnh. Khi cô tham dự tiệc sinh nhật của đối tượng được làm mai, Thẩm Đường lại đột nhiên có việc nhờ cô giúp đỡ. Sau đó, chỉ cần cô đi gặp gỡ đối tượng là Thẩm Đường sẽ luôn có đủ các loại tình huống ngoài ý muốn xảy ra. 3 Lúc đầu Nguyên Nhược còn không có để ý cho đến một hôm cô ở trong bếp nấu cơm, người này bỗng nhiên từ phía sau ôm chặt lấy cô, dùng sức mà ôm, như là tựa ở bên tai, thấp giọng gọi cô. "Nguyên Nhược..." Hơi thở ấm áp như có như không mà thổi tới, mập mờ mà nguy hiểm. Nguyên Nhược lúc này mới nhận ra, cô tránh né. Cô ra vẻ nghiêm túc muốn em ấy buông ra. Thẩm Đường lại không buông tay mà ngược lại càng ôm chặt hơn, có chút càn rỡ mà nói: "Mấy ngày không gặp, nhớ chị". [Nghĩ về chị, muốn có chị]. Thục nữ dịu dàng x Cô gái nhỏ bề ngoài đáng yêu vô hại bên trong phúc hắc 1. Hai người ở chung với nhau một thời gian dài. 2. Cuốc sống hằng ngày, con đường truy thê của niên hạ tâm cơ 3. Hai người cách nhau 9 tuổi, thời gian bắt đầu viết là ở lúc nhân vật đã thành niên tức là khi Thẩm Đường hai mươi tuổi, Nguyên Nhược hai mươi chín tuổi. không liên quan đến đoạn thời gian Thẩm Đường chưa thành niên đến ở nhà Nguyên Nhược.