Ninh Viễn (18 Truyện)

Danh Sách Truyện

Khó Có Được
Khó Có Được
Tác giả:
Trần Huyễn oanh oanh liệt liệt xông vào cuộc sống của Bạch Cảnh Ngu, khiến cô đắm chìm trong tình yêu. Và bốc hơi trong một đêm mưa. Qua nhiều lần nhớ mong và tìm kiếm, Trần Huyễn đã trở thành một bí ẩn treo lơ lửng trong cuộc đời Bạch Cảnh Ngu. Một đêm đầu hè, Trần Huyễn đột nhiên lại lần nữa bước vào cuộc đời cô, khiến cô không hề chuẩn bị, giống hệt lần đầu họ gặp nhau. Người trong mộng biến lâu như vậy, lại trở về thế này.
Đời Này Kiếp Này
Đời Này Kiếp Này
Tác giả:
Ngày đó, con bé mặc đồ trắng, trên ngực có hoa văn vật tổ màu đỏ rất đẹp, tôi nhìn đến say mê. Con bé cầm một đóa bách hợp, bước về phía tôi, thời khắc đó, tôi cảm giác con bé chính là người tình mà tôi hằng mơ ước khi còn trẻ.
Hộ Thực
Hộ Thực
Tác giả:
Đây là chuyện xưa về [ngoài lạnh trong mềm, câu dẫn thụ] thông minh đối chọi [mỹ nhân công điên cuồng, ngoài mềm trong tàn nhẫn] Lục Kim ở trên lễ trao giải oan gia ngõ hẹp gặp phải đối thủ một mất một còn của mình Triêu Từ. Trong cả hành trình cô vẫn duy trì nụ cười mỉm khéo léo, cho dù đối thủ quay đầu ngoắc ngoắc tay với cô, làm như chuyện lạ mà muốn nói thầm với cô câu gì đó, Lục Kim cũng tự nhận là bản thân đã rất lễ phép mà đem lỗ tai đưa tới gần người ta. Ai mà ngờ được cư nhiên lại bị người kia phát rồ mà cắn cho một ngụm. Lục Kim che lại lỗ tai đã đỏ lên: “?” Cô không rõ Triêu Từ này làm ra cái hành động làm người ta đoán không ra này làm cái gì, càng không rõ cô ta nói bên tai cô câu nói “Cô là của tôi” là có ý tứ gì… “Đèn sáng xua tan bóng tối, chim bay cao nhờ vào gió mạnh. Em là suối nguồn để giải cơn khát của tôi.” – Triêu Từ. Một câu tóm tắt: Em là của tôi. Lập ý: Yêu và làm bạn, chính là sự bảo vệ ấm áp nhất.
Khu Vườn Bệnh Viện Tâm Thần
Khu Vườn Bệnh Viện Tâm Thần
Tác giả:
Editor: Vương Bất Quy Hồi Lời tác giả + Văn án Một năm trước, cô Cố cho tôi mượn một tập thơ có bìa màu đỏ -- <Khu vườn của bệnh viện tâm thần> Mượn sách là một việc vô cùng lãng mạn, nhất là đối với hai người vừa gặp đã có ấn tượng tốt về nhau. Mượn là một lần, trả lại là một lần, hai người có thể gặp nhau hai lần. Tôi không biết nhiều về văn thơ hiện đại, nhưng không biết có phải cảm giác tốt dành cho chủ nhân quyển sách thấm vào trong sách hay không, nên cảm giác dành cho những bài thơ cũng tăng lên rất nhiều. Mặc dù, tôi vẫn không hiểu lắm...... Tôi chưa bao giờ đi xem kịch, nhưng cô ấy thích, khi có tiết mục hay, cô ấy sẽ mua thêm một vé để mời tôi đi xem. Cách đây không lâu, chúng tôi đã cùng nhau xem vở kịch kinh điển "Tê Giác Trong Tình Yêu", nhân vật nữ chính là một phụ nữ bị bệnh tâm thần lại vô cùng cố chấp, luôn khao khát và tin tưởng vào tình yêu. Cô Cố nói rằng cô ấy rất thích những người cố chấp về tình cảm như vậy, tôi cũng thấy rất tốt. Cho đến nay, tôi luôn cảm thấy phụ nữ rối loạn tinh thần có một sức hấp dẫn khó tả, điểm ấy rất cùng quan điểm với cô Cố. Bản chất thần kinh, nó chứa đựng quá nhiều bí ẩn và bất định khiến cuộc sống bình thường phức tạp với không chắc chắn. Hơn nữa, ai nói phụ nữ khi nghiêm túc là đẹp nhất? Khi một người cố chấp sống trong thế giới của chính mình, mang theo màu xanh lam kiêu ngạo, cảm nhận thế giới này khác hẳn với tất cả mọi người cũng là đáp trả lại thế giới này, rất là hấp dẫn. Sau khi nói ra những điều này, chính là muốn giải thích lý do và ý định ban đầu của tôi khi viết bài này. Tất nhiên, một phụ nữ bệnh tâm thần sẽ chẳng ai chịu nổi. Thế nhưng tôi nghĩ, dù là phụ nữ thế nào cũng đều có nét đáng yêu riêng của mình. Bởi vì, cô ấy là phụ nữ. Nếu người và người trong lúc đó có thật nhiều tình yêu, hay là như ở đây, trong một bệnh viện tâm thần, cũng sẽ là một khu vườn xinh đẹp. Bài viết này đã được gửi đến cô Cố. Này, các bạn nhỏ, lần này tôi sẽ bù đắp những thiếu sót trong <bốn mùa bất biến>, từ đầu đến cuối một lần. Bạn không thể tiếp tục nhớ đến tôi nữa. ^^ **** Văn án Tân là một phụ nữ trẻ từ nước ngoài trở về, đời tư vô cùng sa đọa. Nàng vô tình gặp được một cô gái hồn bay phách lạc bị nguyền rủa, Tiểu Ngạn. Hai người bắt đầu quen biết nhau từ một vụ án giết người hàng loạt ly kỳ....... Do là cảnh sát, nàng vì chấp hành nhiệm vụ phải ở cùng nữ phạm nhân Tô Tín Diệp 24/24, dường như dùng hết tế bào não cũng không đủ....
Ân Sủng Của Tạo Hoá
Ân Sủng Của Tạo Hoá
Tác giả:
Chị của Trì Ngộ bị người sát hại, nguyên nhân vẫn chưa được tìm ra và kẻ tình nghi lớn nhất chính là bạn gái cũ của nạn nhân - Nhiễm Cấm, người đang xâm chiếm sản nghiệp của Trì gia. Sáu năm trước, khi chị của cô đem Nhiễm Cấm về nhà, cô không chỉ nghi ngờ con người lai lịch thần bí này, lại còn cảm giác được cô ta không đơn giản, đang giấu giếm điều gì đó. Trong thời gian đó, chị gái rất quan tâm săn sóc và nâng niu Nhiễm Cấm, xem cô ta chẳng khác gì bảo bối, hết thảy mọi thứ tốt đẹp đều dành cho cô ta. Nhiễm Cấm - "Ân sủng của tạo hoá", cô ta có thể trở thành một người đẹp đẽ, tài năng, thậm chí hoàn mỹ trở thành một người khiến ai ai cũng ngưỡng mộ, tôn trọng, hưởng thụ mọi điều ưu ái kia, đều là do một tay chị cô bồi dưỡng mà thành. Chỉ có Trì Ngộ biết, bên dưới lớp da đẹp đẽ vô ngần không người sánh kịp ấy, cất giấu một trái tim bẩn thỉu. Trì Ngộ bỏ lại tất cả mọi thứ ở nước ngoài, trở về Trì gia. Cô thề phải dùng hết mọi thủ đoạn để vạch trần gương mặt thật của của Nhiễm Cấm, đoạt lại những thứ không thuộc về Nhiễm Cấm, vì chị gái báo thù. Nhiễm Cấm: "Tôi quả thực có một trái tim dơ bẩn, nhưng ác niệm của tôi chỉ là muốn có được em." [Tâm cơ niên hạ công x Nhắm mắt sủng thụ] Cường x cường, 1v1, Song mối tình đầu, niên hạ.
Hắc Đạo Nghịch Tập
Hắc Đạo Nghịch Tập
Tác giả:
Truyện kể hành trình dũng cảm của các cô gái mạnh nhất trong thế giới ngầm. Từ không thuận mắt về sau lại tạo thành một tổ hợp mở lên đỉnh núi thế giới âm nhạc. Mở màn Bên trong tập đoàn Bách Mộc có thế lực nhất của thế giới ngầm -- Trên hành lang nhà họ Diệp, đang diễn ra một màn rượt đuổi đầy ngoạn mục. "Cửu tiểu thư......Cửu tiểu thư, cô không thể ......ực.....khỏa thân chạy trên hành lang được, lỡ bị ông chủ nhìn thấy, ngài ấy sẽ tức giận! Hơn nữa nhị tiểu thư đã nói, bây giờ cô ấy không muốn gặp ai....." Diệp Cửu phớt lờ những lời nói của người hầu, vừa đi vừa cởi bỏ cái váy đỏ lộng lẫy, đi thẳng theo hành lang tới phòng của chị hai, Diệp Nhị. Người hầu nhà họ Diệp đi theo phía sau cô càng lúc càng nhiều, ai cũng mặt mày ủ rũ, thấy Cửu tiểu thư được yêu thương nhất, vừa đi vừa cởi đồ như vậy làm họ phải che mặt. Dáng người của Cửu tiểu thư thon gọn, cao 1m75, thật quá nóng bỏng, làm người ta không thể rời mắt. Lễ phục, vớ da, giày cao gót, dây chuyền đều đã cởi hết, cho đến khi chỉ còn sót lại bộ đồ lót màu đen. Cô bất ngờ đá văng cửa văn phòng Diệp Nhị, người hầu không dám cũng không thể ngăn cản. Con gái thứ hai Diệp Nhị của gia đình họ Diệp, đang cầm một thanh KA-BAR đen tuyền, nửa phần tóc khoác trên vai, tóc bên trái thì được vén cố định phía sau tai với ba sợi thun sáng bóng, dáng vẻ khá trưởng thành, nhưng lông mày thì đang nhíu chặt, giống như có rất nhiều u sầu đọng lại trong lòng, nét mặt lạnh tanh. Cô thấy em gái tự nhiên xông vào, mà quần áo cũng không được chỉnh tề, ngẩng đầu nhìn một chút rồi lại nhìn vào con dao trên tay. [Ka-bar: là loại dao quân dụng có thân và lưỡi màu đen, nhỏ gọn, cán dao được bọc da.] "Nhị tiểu thư, chúng tôi đã nói cô không muốn gặp ai, nhưng Cửu tiểu thư........" "Không sao, mấy người đóng cửa đi ra ngoài đi." - Diệp Nhị lên tiếng, người hầu liền lui ra ngoài. Sau khi cửa được đóng lại, Diệp Cửu bước hai bước đến trước bàn làm việc của Diệp Nhị, hai tay chống lên bàn, cúi người, bộ ngực ngang tầm mắt của Diệp Nhị, cúi đầu nhìn chị hai, như có sấm sét đang nổi lên trên khuôn mặt vô cảm: "Coi chị với chị cả đã làm chuyện tốt gì, lừa em mặc cái thứ nhàm chán đó để đi xem mắt?" "Xem mắt có gì không tốt? Em cũng 20 tuổi, nên suy nghĩ cho tương lai một chút. Con trai thứ hai nhà họ Kim cũng xấp xỉ tuổi em, cũng là người rất được." - Diệp Nhị đứng lên cởi áo khoác của mình, không nhìn thẳng vào cơ thể của em gái đang lõa lồ trước mắt, cầm áo khoác khoác lên người cô, nói: "Hơn nữa, chạy tới chạy lui với cái bộ dạng này, còn ra thể thống gì?" Cái mặt đơ như cây cơ của Diệp Cửu thật hiếm khi nở nụ cười lạnh lùng, ý là: "Cái tên đó lén mang giày độn tận 5cm, còn lùn hơn em. Hơn nữa chị hai nói là nghĩ cho tương lai của em, nhưng chị đã 28 rồi, người nên nghĩ đến tương lai là chị mới đúng." "Tiểu Cửu." - Diệp Nhị không phải là người có tính cách tốt đẹp gì, từ khi Diệp Cửu không có lễ phép xông vào văn phòng, cô đã cố kìm nén sự tức giận muốn bùng nổ: "Em đừng tưởng là con út được yêu thương nhất thì muốn làm gì thì làm! Tại sao nhất định phải đâm đầu vào làng giải trí phức tạp đó? Là vì người phụ nữ kia? Em không còn nhỏ, có một số việc không thể quá bốc đồng và ngây thơ như vậy?" Diệp Cửu cởi cái áo khoác Diệp Nhị vừa khoác lên cho cô, đối mặt với ánh nắng chiếu vào văn phòng từ cửa sổ sát đất, lạnh nhạt nói: "Chị hai, em đã sống đến 20 tuổi rồi, đây là lần đầu tiên em kiên trì muốn làm một việc. Em không cần mấy chị tròng lên người em những thứ không thuộc về mình, em không phù hợp để mặc những thứ đó, em tình nguyện dù để cơ thể trần truồng cũng không mặc nó. Còn chuyện tiến vào làng giải trí, không phải do em kích động, là em rất nghiêm túc." - Bất cứ lúc nào, Diệp Cửu cũng đều nói rất vững vàng, nhấn nhá từng chữ, không nhanh không chậm. Ở trong từ điển của cô không hề có dấu chấm than, mặc kệ cuộc trò chuyện căng thẳng đến mức nào, thì cô chỉ dùng dấu chấm tròn hoặc là chấm hỏi. Diệp Nhị trừng mắt nhìn Diệp Cửu, im lặng một lúc, cuối cùng nói: "Chuyện này chị sẽ bàn bạc lại với chị cả." "Giới giải trí sao? Trước Tiểu Cửu cũng từng nói muốn tiến vào làng giải trí, nhưng lúc đó em không đồng ý, em ấy vừa đi đào tạo được một tuần đã bị em lôi về. Lúc trước em ấy vốn định ra mắt cùng nhóm nhạc Major, hiện giờ người ta đã nổi tiếng, còn em ấy đã bỏ mất cơ hội tốt......." Giờ cơm tối, con gái lớn Diệp Nhất của nhà họ Diệp thấy không khỏe, nằm trong phòng ngủ, Diệp Nhị đưa cơm đến cho chị. Diệp Nhất nằm nghiêng trên cái nệm mềm mại, mái tóc xoăn dài đến eo xõa trước ngực, cô nhắm hờ mắt, nghe Diệp Nhị nói xong liền cười rất tươi: "Em hai à, em để cô Cửu nhà chúng ta tự do xông pha đi, em ấy không còn nhỏ, chúng ta đâu thể cả đời khóa chặt em ấy bên mình, hơn nữa em ấy đã nói bản thân rất 'nghiêm túc', mấy người làm chị như chúng ta phải hãnh diện mới đúng, cô Cửu đã lớn rồi......" "Nhưng mà chị....." - Diệp Nhị giúp Diệp Nhất trụng sơ ít rau rồi cho vài chén --- Dạo gần đây Diệp Nhất không ăn được đồ dầu mỡ, ăn vào sẽ nôn: "Em là lo, cái làng giải trí đó quá phức tạp, Tiểu Cửu không đủ tinh tế, em sợ có người bắt nạt em ấy...." "Em hai." - Diệp Nhất cười yêu mị: "Có người dám bắt nạt em ấy? Đừng quên, chúng ta là tập đoàn Bách Mộc." Diệp Nhị thấy lạnh cả người, cô sợ nhất chính là người chị thâm sâu khó dò này nở nụ cười mờ ám đáng sợ như vậy, mỗi lần nhìn thấy đều cảm giác như có âm mưu gì đó đang từ từ sinh sôi trong góc tối. Diệp Nhất là chị cả của nhà họ Diệp, bởi vì cha luôn bận rộn bay khắp thế giới, nên mấy năm nay tất cả việc lớn nhỏ trong nhà họ Diệp, đều do cô toàn quyền xử lý. Cho đến khi em trai Diệp Tứ chết trong một trận tranh chấp của hắc bang, cô chịu đả kích quá lớn, nên sức khỏe đã yếu đi. Tập đoàn Bách Mộc không thể một ngày không chủ, chuyện lớn chuyện nhỏ dồn dập, Diệp Nhất vẫn kéo lê cơ thể ốm yếu kiên trì đi giải quyết, một tháng tuột tận 5kg. Cuối cùng Diệp Nhị nhìn không nổi nữa, bỏ tất cả việc du học, chủ động nói với Diệp Nhất, em không đi du học, hãy để em tiếp quản công việc gia đình. Chị phải giữ gìn sức khỏe, nghỉ ngơi thật tốt. Cho chị cả ăn cơm xong, Diệp Nhị bưng chén cơm vẫn còn hơn một nửa ra khỏi phòng Diệp Nhất, đứng dưới những tán cây thấp trong sân, nhìn trời đêm thở dài. Sức khỏe chị cả ngày càng không ổn, ăn còn ít hơn cả mèo, chuyện của em gái lại làm cô đau đầu. Nghe nói gần đây có một tổ chức xã hội đen tên Hồng Hạnh, chuyên buôn lậu và bán ma túy phát triển rất mạnh ở Đông Nam Á.......Đúng là, có nhiều chuyện cô cần phải lo rồi.
Titan Arum (GL)
Titan Arum (GL)
Tác giả:
Editor: Vương Bất Quy Hồi (KC Vương) Nhân vật chính: Hiên Cảnh, Tần Hiểu Một câu giới thiệu ngắn gọn: bề ngoại cực kỳ xinh đẹp, nhưng bên trong thì tàn nhẫn âm u. Ý khác: chờ bổ sung. *** Lưu ý: truyện nói về tình cảm đồng tính nữ (nữ x nữ) Nếu không thích vui lòng trở ra, xin đừng nói lời cay đắng *** Titan Arum, hoa Titan Konjac (Ma Dụ Hoa). Bởi vì khi nở hoa tỏa ra mùi xác chết rất đặc biệt, vì cái mùi này nên được gọi là Hoa Xác Chết. Dù lúc nở hoa hôi thối đến mức người khác khó đến gần, nhưng bề ngoài lại rất xinh đẹp không gì sánh kịp.
Dưỡng Thừa
Dưỡng Thừa
Tác giả:
Đồng Thiếu Huyền lần thứ nhất nhìn thấy gia cảnh sa sút Đường Tam Nương Đường Kiến Vi, là tại Trưởng Công chúa thưởng xuân nhã tụ bên trên. Ngoại trừ thấy được nàng tuyệt thế dung mạo ở ngoài, càng thấy được nàng vô cùng dẻo miệng trong ngoài không một. Đồng Thiếu Huyền cảm thán: "May là năm đó Đường gia lui của ta kết hôn, nếu không, hiện tại Đồng gia chẳng phải nhà đổ trạch rối loạn mãi mãi không có ngày yên tĩnh?" Cũng không lâu lắm, thiên tử đem Đường Kiến Vi chỉ hôn cho Đồng Thiếu Huyền. Đồng Thiếu Huyền: "..." Đường Kiến Vi: "Biết ngươi đối với ta lại phiền lại sợ, chúng ta chỉ là gặp dịp thì chơi, các quét trước cửa tuyết." Đồng Thiếu Huyền: "Vừa vặn có ý đó."
Học Tỷ Bộn Bề Nhiều Việc
Học Tỷ Bộn Bề Nhiều Việc
Tác giả:
Editor: Trường An Thủ(MinteeHalem), Ruan Hua, Hắc Hồ Ly Couple: Đào Lễ x Đồng Ngưng Phối hợp diễn: San Sát, Trương Thiên Trữ, Kiều, Đồng mẹ,... Vài dòng: Đào Lễ đi báo danh ngày đầu tiên ở đại học đã vô tình đạp lên váy hoa của bạn học đáng thương. Ghê gớm hơn khi dùng "một chưởng" đã hất đổ vali qυầи ɭóŧ nude, liền có biệt danh bạn học qυầи ɭóŧ sát thủ vang dội! Còn chưa hết bi kịch nổi danh, Đào Lễ đã xui xẻo gặp hai mỹ nhân học tỷ Đồng Ngưng và Trương Thiên Trữ thần bí! Cái thể loại ái muội gì đây? Cứu lấy tiểu hài tử Đào Lễ đi!!!!
Lực Hấp Dẫn
Lực Hấp Dẫn
Tác giả:
吸引力 - 宁远 Độ dài: 101 chương Nhân vật chính: Nghiêm Liệt, Ngụy Tịnh Nhân vật phụ: Chu Mật, Hứa Tranh, Diêu Quân Nghi, Dương Khiết Câu chuyện tình yêu ngược luyến đau khổ giữa bạch phý mỹ cùng với một cô gái biệt nữu, hay ngại ngùng Chú: Máu chó, ngược luyến tình thâm, có phó CP phân cảnh, HE.
Chuyện Ta Không Biết
Chuyện Ta Không Biết
Tác giả:
Du Hân Niệm - thiên kim tiểu thư nhà giàu xinh đẹp luôn nhận được ngàn vạn sủng ái cưng chiều - khi tỉnh lại đột nhiên phát hiện bản thân mình đã chết, lại còn chết một cách kỳ lạ. Người yêu cổ quái, tình địch đắc ý, bạn bè miệng lưỡi huyên thuyên. Người thân ngửa tay xin tiền, người bạn thuở nhỏ vi phạm pháp luật, cặp em trai em gái song sinh chiếm giữ tài nguyên tập đoàn. Chỉ có những người thân cận này mới có khả năng là hung thủ gϊếŧ chết nàng. Trong mảnh ký ức bị khuyết thiếu, vào cái đêm sinh mệnh của nàng bị kết liễu, đã xảy ra một vài chuyện mà cho đến bây giờ nàng vẫn không biết. Mà khi nàng trở lại nhân gian thì phát hiện chính mình đang ở trong một căn phòng cho thuê rẻ mạt, chỉ số cân nặng hiện lên, 90kg. Du tiểu thư vẻ mặt mờ mịt: "Excuse me?" Lời của tác giả: - Truyện này không hề kinh khủng, bầu không khí tổng thể nhẹ nhàng thoải mái, bối cảnh đô thị, nghi vấn điều tra, mời mọi người cứ an tâm mà nhấm nháp. - Lấy nội dung tình tiết câu chuyện làm chính tuyến, tình cảm chậm nhiệt. - Cặp đôi chính: Mồm mép tinh anh công x Ngạo kiều tiểu bom thụ. - Trước tiên trả lời luôn, đúng vậy, phân rõ công thụ. Nhân vật chính: Du Hân Niệm x Phó Uyên Di Editor: LacUyenTayTinh Tên truyện: 我不知道的事
Thực Sắc
Thực Sắc
Tác giả:
Tác Giả: Ninh Viễn Dịch Giả: QT tiên sinh Editor: Lạc Thủy Vô Tâm Thân là ẩm thực đại thần độc miệng, bình luận của Trần Thiên Ngữ đối với quán ăn có lương tâm luôn luôn là ngọn hải đăng cho giới ẩm thực. Gần đây nàng phát hiện một quán ăn cổ quái, bà chủ quán ăn không giống bên ngoài, chiêu thức kinh doanh có một không hai thâm tàng bất lộ, mỗi ngày đặc biệt tặng món ăn, chỉ miễn phí cho thực khách dáng vẻ xinh đẹp. Vì ăn được mỹ thực có một không hai Trần Thiên Ngữ tỉ mỉ trang điểm hấp tấp chạy đến quán ăn, dao nĩa đều chuẩn bị xong rồi, chuẩn bị đại khai khẩu giới. “Bà chủ, ta có thể được miễn phí không?” Trần Thiên Ngữ phong tình chớp mắt. Bà chủ mặt lạnh đáp lại: “Không, thể, được.” * * * * * * * * * * * * * Vì vậy nghĩ đến rất nhiều tên, tỷ như: “Bà chủ, hôm nay được tặng không?” Bị bỏ qua “Bà chủ, hôm nay người ta xinh đẹp chán, đúng không?” Bị vứt bỏ. “Người ta muốn ăn, bà chủ.” Có thể đứng đắn một chút không. “Trên đầu lưỡi của mỹ thực đại thần.” Cũng bị bóp chết. Cuối cùng vẫn là định ra cái tên như trên. p/s : Đây là lần đầu tiên ta edit truyện của Ninh Viễn cũng như thể loại nói về ẩm thực, không biết có phải do QT ta cập nhật nghĩa quá kém hay không mà QT bộ này vô cùng khó hiểu, đặc biệt là một số thuật ngữ mạng, thuật ngữ chuyên dùng trên Weibo, những đoạn miêu tả cũng như tên món ăn…vì vậy có nhiều chỗ ta “đoán” nghĩa, nếu có sai sót gì mong các nàng góp ý. Weibo có vài điểm khác với facebook mà ta thì không dùng Weibo nên ta không đảm bảo tính chính xác đối với những chi tiết liên quan đến Weibo, các nàng thông cảm~