Ngư Sương (5 Truyện)

Danh Sách Truyện

Vi Quang
Vi Quang
Tác giả:
Tên khác: Ánh Sáng Nhạt Nhòa Cảnh Viên và Cố Khả Hinh bị ràng buộc với nhau trong bốn năm, là cặp đôi xuất sắc nhất màn ảnh trong hai năm liên tiếp, cả hai đồng thời nhận giải ảnh hậu, trở thành CP số một trong lòng người hâm mộ. Địa vị của cặp đôi vững chắc trong làng giải trí. Người hâm mộ đang ngày nhớ đêm mong chờ hai người hợp tác lần nữa. Cuối năm, có tin đồn truyền ra rằng hai người tái hợp trong bộ phim truyền hình “Nhất Mộng”, nhiều cảnh ngọt ngào, fans hai bên đều đang mong chờ cả hai lên tiếng xác nhận, nhưng thứ họ chờ đợi được là hot search: Cố Khả Hinh vào khách sạn cùng tiểu hoa Ôn Tửu! Hot search bạo đỏ, các diễn đàn tê liệt, dư luận không ngừng bàn tán xôn xao. Không bao lâu sau, CP của hai ảnh hậu tan vỡ, mà Cố Khả Hinh vẫn chưa tham gia quảng bá cho phim mới, nghi vấn ngầm xác nhận tin đồn trên. Phóng viên hỏi thẳng: “Cô Cảnh, qua những việc này xảy ra trước đây, cô có gì muốn nói với cô Cố không?” Cảnh Viên suy nghĩ một lát, sau đó nói: “Có.” Toàn bộ không khí xung quanh rơi vào im lặng, máy quay dồn về phía cô, dưới vô số ánh đèn flash, giọng của cô thanh thoát, tự nhiên: “Cố Khả Hinh – chị còn cần em không?”
Nhân Gian Tham Niệm
Nhân Gian Tham Niệm
Tác giả:
Tô Nghi trên đường đi làm thì gặp tai nạn xe cộ, mất trí nhớ, quên hai việc: 1. Cô cùng Hứa Nhược Tinh chỉ là kết hôn giả. 2. Cô thích Hứa Nhược Tinh nhiều năm rồi. Tô Nghi tỉnh lại, bạn bè nói cho cô ấy biết hai việc: 1. Cô ấy cùng Hứa Nhược Tinh tình cảm sâu đậm. 2. Hứa Nhược Tinh yêu cô ấy đến chết đi sống lại. Hứa Nhược Tinh nhận được tin Tô Nghi tai nạn xe liền vội vàng chạy tới bệnh viện, người đang nằm trên giường bệnh kia bình thường gặp cô còn chẳng nói lấy một câu, lúc này nhìn thấy cô liền vươn tay, làm nũng nói: "Vợ ơi, ôm một chút." Một câu tóm tắt: Nhất thời mất trí nhớ nhất thời sảng, vẫn luôn mất trí nhớ vẫn luôn sảng
Triều Tư Mộ Noãn
Triều Tư Mộ Noãn
Tác giả:
Độ dài: 74 chương Nhân vật chính: Vệ Kiều, Vệ Noãn Người trong giới đều biết, Tam tiểu thư Vệ gia tính tình lạnh lùng, không thích nói nhiều, cũng không ai ngờ sau khi nàng đến Vương gia một chuyến để bàn chuyện làm ăn, lại sẽ mang về một tiểu cô nương nhũ xú*, Vệ gia từ trên xuống dưới đều dâng lên lòng hiếu kỳ, quản gia cũng không khỏi đối với tiểu cô nương kia tò mò cẩn thận quan sát thêm một chút. (*Miệng còn hôi sữa, ý chỉ người còn rất non trẻ) “Ăn ngon không?” Trước bàn, đôi môi đỏ của Tam tiểu thư khẽ động, gương mặt bình tĩnh. Tiểu cô nương rụt rè ngẩng đầu nhìn nàng, âm thanh nhược khí: “Ngon, ăn ngon.” Nói còn chưa dứt lời, gương mặt đã đỏ bừng. Tam tiểu thư cười khẽ, gương mặt lạnh lùng chầm chậm tan ra, minh diễm nói không nên lời, tiểu cô nương nhất thời nhìn đến ngây người. Sau đó… “Ăn ngon không?” Trong phòng làm việc, Tam tiểu thư ôm lấy tiểu cô nương, cần cổ đau đớn. Tiểu cô nương ngẩng đầu, sắc mặt vẫn là ửng đỏ, nhưng lời nói đã không còn lắp bắp, nàng cười: “Ăn ngon.”
Âm Dương
Âm Dương
Tác giả:
Độ dài: 93 chương Nhân vật chính: Thẩm Khinh Vi, Ngân Tranh Thể loại: Bách hợp (Nữ x Nữ), Tâm linh, Kinh dị Thành phố Thanh Bình có một hung trạch – ngôi nhà hung hiểm rất nổi tiếng, nghe nói người nào vào trong cũng không sống nổi tới ngày thứ hai, tin đồn lũ lượt truyền đi, những trò ma quỷ không ngừng xảy ra, chính quyền đã niêm phong mấy lần nhưng vẫn có những streamer tới tìm kí©ɧ ŧɧí©ɧ, ngày hôm sau được phát hiện đã tử vong bên ngoài hung trạch, album ảnh trong điện thoại luôn có một bức ảnh lệ quỷ – con quỷ hung tợn màu đỏ. Thẩm Khinh Vi cùng một nhóm thầy phong thủy nhận được lời mời tới thành phố Thanh Bình điều tra chuyện này, xác thực có lệ quỷ, rất khó thu phục, buổi tối Thẩm Khinh Vi kiên quyết muốn ở lại hung trạch, sắc mặt những thầy phong thủy khác sợ hãi, trên đường về bọn họ đều tiếc nuối, người xinh đẹp như thế lại bỏ mạng trong hung trạch kia. Ngày hôm sau bọn họ vội vàng quay lại hung trạch, cho rằng Thẩm Khinh Vi đã bỏ mạng trước cửa, không ngờ cô gái xinh đẹp ấy ngồi trên bàn ăn trong hung trạch, nói vào trong: "Nhanh chút đi, xong chưa? Bữa sáng cô chuẩn bị làm Mãn Hán toàn tịch à?" Mọi người nhìn vào trong, chỉ thấy lệ quỷ mặc váy đỏ đứng trong bếp, cúi đầu, rụt vai, run cầm cập làm bữa sáng. Mọi người:... *** Một câu tóm lược: Sư tỷ lạnh lùng, sư muội hoạt bát Đại ý: Bóc trần mọi sự tăm tối, giữ lại ánh sáng nhân gian
Ai Cũng Biết Cô Ấy Yêu Tôi
Ai Cũng Biết Cô Ấy Yêu Tôi
Tác giả:
Ai cũng biết là cô ấy yêu tôi, nhưng chỉ có tôi biết tôi đm chỉ là thế thân!5 Giang Liễu Y 26 tuổi bắt trend tìm qua loa một người nào đó rồi kết hôn nhanh chóng. Đối tượng kết hôn với cô là một cô gái bằng tuổi, tính cách ngoan ngoãn dịu hiền, điều khiến bạn bè cô hâm mộ là cô ấy rất ngoan ngoãn nghe lời cô. Ngay cả khi biết là cô vì chia tay với bạn gái cũ nên mới tìm một người thay thế thì cũng không oán không hối, luôn ở bên cô, vui vẻ chịu đựng.3 Giang Liễu Y vô cùng hưởng thụ. Sau đó, người yêu cũ của cô về nước, hai người bởi vì công việc nên cần phải gặp mặt, bạn bè trêu ghẹo hỏi cô về nhà có phải quỳ ván giặt đồ không, cô bỗng sửng sốt. Bây giờ cô mới phát hiện, vợ cô trước nay chưa từng hỏi về chuyện bạn gái cũ bao giờ. Một câu thôi: Cưng có bạch nguyệt quang thì tôi đây cũng có nốt chu sa. Bạch nguyệt quang và chu sa chí là hai hình ảnh nổi tiếng xuất hiện lần đầu trong tiểu thuyết “Hoa hồng đỏ, hoa hồng trắng” của tác giả Trương Ái Linh. Theo ngôn ngữ mạng Trung Quốc, bạch nguyệt quang ám chỉ người mình ái mộ nhưng không được ở bên, giống như mặt trăng rất sáng ta có thể nhìn thấy ngay trước mắt nhưng lại rất xa không thể với tới. Còn chu sa chí chỉ người đã để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng người khác giống như khi bạn nhìn vào khuôn mặt của 1 ai đó nếu có họ có một nốt ruồi son thì có thể sẽ khiến bạn phải nhớ mãi về đặc điểm đó. Hai hình ảnh trên còn được dân mạng ẩn dụ ví von rằng trong cuộc đời mỗi người đàn ông đều sẽ tồn tại 2 người con gái quan trọng. Một người là bạch nguyệt quang, là cô gái họ yêu từ thủa thiếu thời, một người là chu sa chí, người mà họ muốn cưới làm vợ. Hiểu đơn giản, bạch nguyệt quang là niềm khao khát, là người yêu mà không có được. Còn chu sa chí hiện trên thân thể là người có được mà không biết trân trọng. Thật ra sau khi đọc xong thì mình nghĩ câu nói trên nên dành cho người cũ của hai nhân vật chính thì hơn. Đọc để hiểu thêm nha ~