Minh Khai Dạ Hợp (6 Truyện)

Danh Sách Truyện

Mưa Hoàng Tước
Mưa Hoàng Tước
Tình trạng bản gốc: Hoàn 54 chương + 6 ngoại truyện CP chính: Thương nhân x sinh viên Văn án "Đời này anh chưa từng gặp cảnh lên voi xuống chó, nhưng riêng em lại khiến anh phải trải qua trăm cay ngàn đắng, lên núi đao xuống biển lửa để có được." - ------- Lục Tây Lăng trước kia là người đứng sau các chương trình hỗ trợ những người khó khăn, cơ khổ,, anh từng vươn tay giúp đỡ một cô bé không được đi học Bốn năm sau, cô bé thất học năm nào lại thi đậu đại học nên nhờ anh hỗ trợ tiền xe để đến thành phố Lục Tây Lăng tiện tay quẳng việc cho trợ lý, rồi cũng quên luôn.Một tháng sau, anh mới giật mình nhớ ra chuyện này, động lòng đến thăm. Trong vườn hoa, cô bé quay đầu lại, hai tay còn cầm cây rau diếp mới nhổ… Khu vườn bỏ trống vốn dĩ được anh dự tính trồng hoa hồng, lại bị cải tạo thành đất trồng rau. — Lục Tây Lăng ghét tất cả những chuyện phiền toái, mà trong mắt anh, yêu đương chính là chuyện phiền toái nhất, phải báo hành tung, giữ liên lạc, tự do bị hạn chế, có kẻ ngốc mới đi đeo cái gông ấy. Sau này, Hạ Úc Thanh phải đi tỉnh phỏng vấn, ba ngày không gọi cho anh một cuộc điện thoại tử tế, bảo rằng tín hiệu không tốt. Anh lặn lội cả đêm đến đó, nhìn vào gương mặt ngỡ ngàng của Hạ Úc Thanh và bảo: “Anh thấy là em không nhớ đến anh thì có.” — “Ít tuổi thích thật, vô lo vô nghĩ, chẳng có bí mật.” “Chú Lục, sao chú biết cháu không có bí mật?” “Thế à? Bí mật của cô là gì?” “Không nói cho chú biết.” Hạ Úc Thanh có bí mật, mà bí mật của cô chỉ có một; Còn anh, có lẽ anh có vô số bí mật, chỉ cô là không trở thành bí mật của anh được. Hạ Úc Thanh rất ít khi tự ti, nhưng Lục Tây Lăng lại là chuyện duy nhất khiến cô tự ti. — Tên truyện lấy từ bài thơ “Thất điệu danh” của La Nguyện: “Sắc thu Giang Nam tháng Chín, mưa Hoàng Vũ, gió Lý Ngư.”
Hoàng Tước Vũ
Hoàng Tước Vũ
Lục Tây Lăng chỉ tay năm ngón, tài trợ cho một cô bé thất học. Bốn năm sau, cô bé ấy lên đại học, cầu xin anh tài trợ tiền xe để lên thành phố học. Lục Tây Lăng tiện tay ném chuyện đó qua cho trợ lý, quay đầu lại đã quên mất, để người ta tự sinh tự diệt. Một tháng sau anh mới chợt nhớ ra, chợt có lương tâm mà đi thăm cô. Cô bé đứng ngoài vườn hoa nghe tiếng quay đầu lại, trong tay còn cầm một cây rau mới hái. Khu vườn anh bỏ không dự định sẽ trồng hoa, lại bị cô cải tạo thành vườn rau. Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm Cưới Lâu Sẽ Hợp hoặc Mùa Xuân Thoáng Qua Ấy của cùng tác giả.
Bắc Thành Có Tuyết
Bắc Thành Có Tuyết
Tam công tử nhà họ Đàm xích mích với gia đình, thiếu chút nữa là cha con tuyệt giao. Chuyện này được lan truyền sôi nổi, lại nghe rằng nguyên nhân rất hoang đường, là vì một con "chim"? Có người bàn tán: "Chắc đó là một con chim rất quý." Đàm Yến Tây cười nói: "Chẳng phải vậy sao, giam trong l*иg không được, dỗ dành cũng chẳng xong." Chu Di lặng lẽ liếc mắt nhìn anh. - Tuyết rơi trên nền trời u ám, Đàm Yến Tây đứng trước cửa sổ, yên lặng thật lâu. Có người đến hỏi, anh nói: "Chim sơn tước xanh* của tôi bay mất rồi." Trời này lấy đâu ra chim sơn tước? Anh chỉ cười không nói lời nào. "Tôi là người cuối cùng trên con đường em bước Là mùa xuân lần cuối, là trận tuyết sau cùng Là một cuộc chiến cuối, để không còn phải chết Và chúng ta đây, thấp hơn tất cả, mà cũng cao đến tận cùng.” - Paul Éluard ** --- Chú thích: * Chim sơn tước xanh: còn gọi là bạc má lưng xanh, bạc má bụng vàng, tên khoa học Parus monticolus. ** Trích Bài thơ Phénix (1951) trong tập thơ cùng tên của Paul Éluard. Dịch từ nguyên bản tiếng Pháp với khổ thơ 4 câu, trong văn án chỉ có 3 câu đầu. # Editors nhắn gửi: Nam nữ chính đều có quá khứ, sau khi gặp nhau thì chỉ có nhau. Nam chính lãng tử quay đầu. Nữ chính tỉnh táo không ngây thơ. Truyện có ngược có ngọt, rất rất sủng và ngập tràn cơm tró, hãy tin bọn mình XD
Tập Truyện Ngắn: Hoa Nở Rồi
Tập Truyện Ngắn: Hoa Nở Rồi
Cảnh đẹp không phải luôn thường trực Thang trời cũng không phải chỉ bước hướng lên trên. Ái nhân, lẽ nào không thể cùng nhau một đời một kiếp sao? Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm Cưới Lâu Sẽ Hợp hoặc Mùa Xuân Thoáng Qua Ấy của cùng tác giả.
Mười Một Năm Hạ Chí
Mười Một Năm Hạ Chí
“Tôi thích tên của anh ấy.” “Ta hỉ ta sinh, độc đinh Tư Thời.” (tạm dịch: Tôi thích cuộc sống của tôi, khi tôi chỉ có một mình.) Một người bạn cùng lớp ở trường trung học kết hôn và tổ chức một buổi họp lớp tại nhà mình vào chính ngày hôm đó. Không hiểu sao, họ bắt đầu cùng nhau kể lại những điều ngớ ngẩn, lãng mạn và ngây ngốc mà họ đã làm khi còn là sinh viên. Đến lượt Hạ Ly, cô kể: “Vào ngày sinh nhật của anh ấy, tôi lấy việc công làm việc tư, bật đài radio cho anh ấy nghe cả một buổi chiều, tất cả đều là bài hát của ca sĩ mà anh ấy yêu thích.” Có người hỏi cô “anh ấy” là ai, Hạ Ly chỉ cười mà không nói. Trên đường đi đến nhà vệ sinh, cô đụng phải một người bước ra từ phòng bên cạnh. Là Yến Tư Thời. Yến Tư Thời cúi đầu nhìn cô, ánh mắt anh sâu thăm thẳm: “Hoá ra là em.” _____________________ “Từ Sở Thành đến Nam thành, từ Nam thành đến Bắc Thành, từ Bắc Thành đến Los Angeles. Để đến gần em, anh đã đi qua 3000 ngày đêm, vượt hơn 10 nghìn km. Nhưng em không cần biết, vì anh sắp phải quên em.” “Sáu năm sau khi ra trường, em vẫn mơ về anh.” Lúc đó Hạ Ly ghét môn địa lý nhất, nhưng cô lại là một lớp trưởng địa lý trong suốt hai năm liền, bởi vì cô biết, cô sẽ được đi ngang qua lớp học của anh khi đến văn phòng khoa. Cầm chồng sách trên tay, lòng cô lúc nặng lúc nhẹ, như thể cô đang nắm giữ một bí mật to lớn nào đó. Sau này, khi lững thững bước đi giữa những tòa nhà cao lớn xám xịt, cô thường hồi tưởng về quá khứ, nhưng không còn những suy nghĩ trong sáng ngây ngô như trước nữa. Năm ấy, năm cô mười sáu tuổi, là mùa hè khi chàng trai ấy đến.
Thanh Sơn
Thanh Sơn
Trên lưng mang trọng trách nước nhà, trong lòng là người con gái yêu thương. Trên lưng và trong lòng, là cả thế giới của anh. ——— – “Hối hận sao?” – “Phải, hối hận vì gặp gỡ anh quá sớm.” ———- Ngày xưa thời niên thiếu ngựa non háu đá, anh yêu em. Ngày nay trưởng thành, chín chắn, bảo vệ đất nước và nhân dân, anh cũng yêu em. Tất cả câu chuyện trong cuộc đời anh đều liên quan đến em. ———- CP: Vũ cảnh (*) x phiên dịch viên. (*) Lực lượng cảnh sát vũ trang Trung Quốc- gọi tắt là vũ cảnh.