Cửu Dạ Hàn Khâm (1 Truyện)

Danh Sách Truyện

Trở Về Cao Trung Cứu Vớt Lão Bà
Trở Về Cao Trung Cứu Vớt Lão Bà
Hán Việt: Trọng hồi cao trung chửng cứu lão bà Văn án: Lương Kỳ cùng vợ Khương Viện kết hôn đã một năm. 28 tuổi, sự nghiệp thành công, không cần lo cơm ăn áo mặc, hai người chung sống hòa hợp thuận lợi. Trong ấn tượng của cô, người vợ ấy luôn dịu dàng ôn nhu, chưa bao giờ trút giận lên đầu mình. Chỉ có duy nhất một khuyết điểm, đó là không thích nói chuyện. Ở trước mặt bạn thân, Lương Kỳ đã vô số lần than trách rằng vợ mình hướng nội quá mức. Thậm chí tới lúc nàng ấy qua đời, cô lại còn lục được một tá thuốc men nặng liều và báo cáo chẩn bệnh bị cất giấu suốt mười mấy năm. Tối hôm đó, Lương Kỳ lái xe tới công ty để tham dự một cuộc họp. Trong lúc thần trí hoảng loạn bất ổn, cô đã đụng xe vào rào chắn ven đường. * Khi mở mắt tỉnh dậy, Lương Kỳ lại trở về năm bản thân 18 tuổi. Dưới bóng cây xanh, cô trông thấy Khương Viện bị một đám nữ sinh bắt nạt, làm khó dễ. Khoảnh khắc ấy, tim cô đập mạnh như sấm động, chạy nhanh như gió, xông vào kéo Khương Viện chạy đi. Lương Kỳ cười hì hì: “Em gái, sau này đi cùng chị đây nhé, có được không?” Khương Viện khó chịu nhíu mày: “Bạn học, cậu dọa chết tôi rồi, còn không mau xin lỗi tôi đi?” Lương Kỳ đơ tại chỗ. Cô cho rằng mình đã làm anh hùng cứu mỹ nhân, sao lại phản tác dụng rồi? * Mười năm trước, Khương Viện là người lạnh lùng, quái gở, giống như một tảng băng di động không tan, ở trường bị không ít người nhắm vào. Lương Kỳ là bạn cùng bàn, không biết tốt xấu, cứ suốt ngày trêu chọc cô. Cả khối đều biết Lương Kỳ thích Khương Viện, nhưng cô lại làm thờ ơ với chuyện đó. Một ngày, Khương Viện trong lúc ở sân thể dục thấy Lương Kỳ lôi lôi kéo kéo một đám bạn thân, khua tay múa chân: “Lát nữa cô ấy tới, các cậu cứ làm thế này…” Khương Viện nghi hoặc nhìn: “Hả…?” Lương Kỳ nghe thấy tiếng liền vội vàng trốn ra phía sau lưng cô, giấu củ hành tây trong tay đi, giả vờ khóc lóc: “Đúng là cậu tới cứu tôi rồi! Tôi biết chắc chắn cậu thích tôi mà!” Khương Viện không biết nói gì thêm nữa.