Danh Sách Kiếp Trước Kiếp Này

Danh Sách Truyện

Thiên Đạo Nói Không Cưới Lão Bà Không Cho Phi Thăng
Thiên Đạo Nói Không Cưới Lão Bà Không Cho Phi Thăng
Vệ Cảnh Kha độ kiếp thành công, mắt thấy liền sắp phi thăng đăng tiên. Kết quả một đạo sấm sét đánh xuống, Thiên Đạo không được: “ Kiếp số của ngươi chưa toàn.” “Thỉnh Thiên Quân minh giám.” Nàng chỉ là hỏi một câu, ai biết Thiên Đạo trực tiếp thay đổi tình cảnh , đưa nàng về ngàn năm trước. Ngàn năm trước, nàng còn là hoàng nữ ở thế giới người thường. Mà trong thế giới con người, còn có một vị hoàng đế tính toán, tính kế để ám sát huynh đệ tốt của nàng. Làm cho nàng mang theo tu vi trở lại một ngàn năm trước, Thiên Đạo nói ‘ kiếp số’, chẳng lẽ là muốn nàng đi báo thù những gì trước kia chưa làm được sao? Có gì đó không đúng lắm Vệ Cảnh Kha đột nhiên nhớ lại. Ngàn năm trước nàng còn đang là công chúa ở trong cung, giống như có hôn ước với ai đó. 2 Đang Yên Ổn ở vương phủ của Thẩm quận chúa, tính nết ôn hòa, tiểu thư khuê các, mỗi người thấy cũng đều muốn nói những lời tốt đẹp, khen ngợi hết lời. Nhưng có ai biết rằng, kiếp trước của nàng có số mệnh nhiều chông gai, người thân, gia đình đều bị ám sát không chừa một ai, sau này dù cho ngồi trên địa vị cao,nhưng bên cạnh lại không có lấy một người tâm sự. Kiếp này được quay trở lại, nàng không chỉ có phải tự bảo vệ tốt cho mình, cho người nhà…… Còn muốn…… Đền bù những tiếc nuối đời trước. “Vệ tỷ tỷ……” Thẩm Phái nhẹ nhàng dâng ly trà. Tươi cười ngoan ngoãn, banh thẳng sườn cổ, còn có trong mắt lưu chuyển doanh doanh thủy quang, giống nhau phảng phất như hai chữ ‘ câu nhân ’ . Thời gian quay trở lại,mong rằng ánh trăng vẫn ở đó. Nàng muốn người này cũng thích nàng. 【 Mang theo tu vi trở về ngàn năm trước đại lão ‘ thẳng ’ nữ công X thật trọng sinh mạo mỹ tông chủ thụ 】 【 Song trọng sinh, song hướng yêu thầm, kiếp trước kiếp này! he】 【 Ngược tra sảng văn, ngốc nghếch sảng, hy vọng mọi người đều không mang theo đầu óc tới xem, cảm tình diễn bảo ngọt 】 Lập ý: Ở trong nghịch cảnh vĩnh viễn không từ bỏ
Địa Phủ Đoàn Sủng Năm Tuổi Rưỡi
Địa Phủ Đoàn Sủng Năm Tuổi Rưỡi
Tác giả:
Sau khi bà ngoại qua đời, Tiểu Lộc kế thừa đôi mắt âm dương của bà ngoại, thế giới của cô nhóc trở nên tràn ngập yêu quái và linh hồn. Cơ hồ mỗi một ngày cô đều bởi vì những yêu quái cố ý hù dọa mình mà sợ hãi đến nước mắt lưng tròng. Chợt có một ngày, một anh trai nhỏ mặc áo trắng cười híp mắt che ở trước mặt cô, vuốt đầu cô, bảo cô đừng sợ. Anh một tay cầm cờ Chiêu Hồn nhẹ nhàng quất ác quỷ vừa rồi còn ồn ào muốn gặm đầu Tiểu Lộc kia lên trời. Tiểu Lộc lau khô nước mắt, ngơ ngác hỏi: “Anh trai nhỏ, anh là ai?” Anh trai áo trắng rũ mắt xuống, ôn hòa nhìn cô. ... Anh là Tạ Tất An. *** Hắc Vô Thường: “... Tôi cảnh cáo cậu, cậu nên tránh xa em gái tôi ra một chút.” Bạch Vô Thường: “...” (Vẻ mặt đáng thương nhìn Tiểu Lộc) Tiểu Lộc giang hai tay chắn trước mặt Bạch Vô Thường, khuôn mặt nhỏ nhắn nghiêm túc nói: “Anh là người xấu, anh không thể bắt nạt anh Tất An!” Hắc Vô Thường: “...” #Em gái của tôi không nhận tôi làm anh trai thì phải làm thế nào?# *** Tiểu Lộc: “Anh Tất An, hôm nay trong lớp có một cậu bạn nói sau này cậu ấy muốn kết hôn với em.” Bạch Vô Thường cười híp mắt quay đầu lại: “Tiểu Hắc, theo tôi xuống dưới lấy sổ sinh tử một chuyến.” Hắc Vô Thường hoảng sợ: “Cậu muốn làm gì???” *** Bạch Vô Thường: “Tiểu Hắc, cậu thấy Tiểu Lộc quá tịch mịch cho nên mới tìm cho nó nhiều bạn bè như vậy sao?” Hắc Vô Thường kiêu ngạo: “Tôi thật đúng là một anh trai tốt nhất trên thế giới này.” Bạch Vô Thường: “... Cậu đã quên là Tiểu Lộc sợ quỷ rồi à?” Hắc Vô Thường: “... Khó trách mấy ngày nay Tiểu Lộc không để ý tới tôi.” #Hiện tại anh đi tìm em gái xin lỗi còn kịp hay không?# *** Hắc Vô Thường: Các người xem, Tiểu Bạch thật quá đáng! Mạnh bà: Câm miệng đi cái tên muội khống kia! Diêm Vương: Câm miệng đi cái tên muội khống kia! Phán quan: Câm miệng đi cái tên muội khống kia! Đầu trâu mặt ngựa: Câm miệng đi cái tên muội khống kia! Hắc Vô Thường: “...” *** Rất lâu sau đó… Tiểu Lộc: “Tại sao anh trai nhỏ lại tốt với em như vậy?” Anh mỉm cười sờ sờ đầu thiếu nữ: “Thật lâu trước kia, có một cô gái nhỏ cũng không có nguyên do gì nhưng lại đối với anh rất tốt... Đáng tiếc, anh hiểu quá muộn, còn chưa kịp hỏi cô vì sao, cô đã không còn nữa.” Tiểu Lộc: “... Vậy sau đó thì sao?” Anh ôm thiếu nữ vào lòng, khẽ cười nói: “Sau đó, rốt cuộc anh cũng tìm được cô gái nhỏ đó một lần nữa.” *** Hắc muội khống là quỷ sai hung ác và tàn bạo nhất trong truyền thuyết. Hắc Vô Thường: Tôi không nên ở chỗ này, tôi nên ở dưới gầm xe. #Em gái mà tôi yêu thương nhất lại bị anh em tốt của tôi bắt cóc thì phải làm sao bây giờ? Online chờ… rất gấp# #Thật ra anh em tốt của tôi mới là quỷ sai hung ác nhất!# *** Quỷ sai dịu dàng phúc hắc x cô gái nhỏ tự nhiên ngốc nghếch. Ngọt, sủng, sảng văn, hoan nghênh đón đọc. Nội dung: Thời đại kỳ duyên, kiếp trước kiếp này, ngọt văn, sảng văn, nhẹ nhàng. Tìm kiếm mấu chốt: Vai chính: Phạm Tiểu Lộc | Vai phụ: Tạ Tất An (Bạch Vô Thường); Phạm Vô Cữu (Hắc Vô Thường) | Cái khác: Tóm tắt nội dung: Anh trai là Hắc Vô Thường. Lập ý: Quỷ với người, lý với tình.
Nhân Ngư [Khải Nguyên]
Nhân Ngư [Khải Nguyên]
Tác giả:
Rating: M 15+ Pairings: Khải Nguyên- Thiên Hoành & some couples Category: Huyền huyễn. Ma pháp. Hài. Ngọt. Kiếp trước kiếp này. Ngây ngốc phúc hắc công x Lãnh đạm biệt nữu thụ. 1x1. HE Disclaimer: Họ không thuộc về tôi. Thanh niên hiện đại hai mươi lăm tuổi Vương Tuấn Khải vì bất đắc dĩ giải phóng Ngư Vương - bấy lâu nay vẫn bị giam trong kết giới từ hàng trăm năm trước, ôm con người ta về, chỉ một phút lỡ miệng tự nhận là "hôn thê" liền đeo theo trách nhiệm cả đời. Bất quá sự thật không phải là vậy nha, nghe đồn hắn chính là một trong bảy dị nhân sở hữu sức mạnh ma thuật thời viễn cổ, màthân thế của hắn từ xưa đã có quan hệ mật thiết với Ngư Vương. . . Khụ, không biết tài cán hắn đến đâu, nhưng hắn nghĩ bản thân mình bị Ngư Vương mê hoặc mất rồi. . .
Mỹ Nhân Bị Giam Cầm
Mỹ Nhân Bị Giam Cầm
Tác giả:
Chốn thâm cung hiểm nguy, từng bước đều như đi trên băng mỏng, sơ sẩy một chút, không chỉ bản thân mất mạng, còn có thể liên lụy cả gia tộc. Quý Hoa Dao khó chịu, cả người khô nóng, ngứa ngáy, mỗi một tấc trên cơ thể đều mong được an ủi, vuốt ve. Nàng biết mình bị người hạ dược, nhưng giờ ai có thể cứu nàng đây? Bóng dáng cao lớn kia là ai? Màu vàng? Là Hoàng Thượng...
Tiểu Tiên Nữ Của Giáo Bá
Tiểu Tiên Nữ Của Giáo Bá
Tác giả:
(*) Hiện tại bên biên tập của tác giả đã đổi tên truyện thành Tiểu tiên nữ của lão đại (tên Hán Việt: Xuyên thành đại lão đích tiểu tiên nữ), nhưng mình vẫn sẽ để nguyên tên ban đầu nhé. Trước khi sinh Thích Ánh bất hạnh lọt vào hang ổ của bọn thổ phỉ, được tướng quân cứu thoát, thuận theo trở thành tiểu thϊếp của hắn. Tướng quân chinh chiến khắp bắc nam, chiến công lừng lẫy, nhưng cuối cùng vẫn bỏ mạng nơi sa trường. Tiểu thϊếp treo cổ tự vẫn, đi theo tướng quân. Sau khi tỉnh lại, nàng liền trở thành Thích Ánh 17 tuổi câm điếc. Thiếu nữ không nghe thấy âm thanh, không thể cất tiếng nói, nhưng ánh mắt lại đẹp như ánh trăng, tính tình dịu dàng không thể tưởng tượng nổi. Có một ngày, cô nhìn thấy một thiếu niên bất lương đang đánh nhau. Đó chính là tướng quân của cô. * [Giáo bá vừa lạnh lùng vừa hung dữ] x [Tiểu tiên nữ vừa ngoan ngoãn vừa dịu dàng] * Quý Nhượng đánh nhau. Thích Ánh: Tướng quân đang thay trời hành đạo! Quý Nhượng thu phí bảo hộ. Thích Ánh: Tướng quân đang cướp của người giàu chia cho người nghèo! Quý Nhượng vây chặn cô vào góc tường. Thích Ánh: …Mình cũng không biết tướng quân đang làm gì nữa. * “Chết tiệt, Quý Nhượng con mẹ nó mày đánh nhau còn mang theo người nhà, mày đang xem thường lão tử này phải không?” “Không, tao chỉ muốn cho tiểu tiên nữ của tao thấy tao trừ bạo yên dân như thế nào thôi.” * Mọi người đều sợ Quý Nhượng, sợ anh âm ngoan, sợ anh nhiều tiền. Không ai yêu Quý Nhượng, nhưng Thích Ánh yêu anh. * [Nữ chính vì nguyên nhân ngoài ý muốn nên không thể nói và bị ảnh hưởng đến thính lực, sau này sẽ được chữa khỏi] [Nam chính là tướng quân đầu thai, cùng một linh hồn]
Vợ Của Vai Ác Không Dễ Làm
Vợ Của Vai Ác Không Dễ Làm
Tác giả:
Không ai nghĩ rằng kẻ gϊếŧ người trong đêm mưa gây chấn động cả nước lại là đại gia thương mại nổi tiếng Lục Vân Cảnh ở thành phố Bắc, vị bác sĩ thiên tài một thời. Càng làm cho người khϊếp sợ hơn chính là: Động cơ gϊếŧ người của anh ta là để cứu người vợ bệnh nặng. Trình Vũ không bao giờ tưởng tượng được rằng người sẽ không bao giờ rời bỏ cô khi cô ốm nặng lại là Lục Vân Cảnh, nhân vật siêu phản diện lạnh lùng, sâu sắc, vô lương tâm khiến mọi người phải khϊếp sợ. Vì đạt được mục đích của mình anh đã không từ thủ đoạn nào, thậm chí anh còn tự hủy hoại bản thân để cứu cô. Tuy nhiên, người chồng trên danh nghĩa này, cô còn chưa bao giờ nhìn thẳng. Trọng sinh trở lại mười năm trước, cuộc hôn nhân của cô với Lục Vân Cảnh vừa mới bắt đầu, và anh chưa đi lầm đường lạc lối để cứu cô. Nếu không phải vì cô cuộc sống của anh lẽ ra phải rực rỡ sáng lấp lánh như ngôi sao. Vậy thì kiếp này cô cũng có thể ly hôn với anh sớm hơn, để anh không vì cô mà hủy hoại bản thân nữa. Lục Vân Cảnh: "Haha, không thể nào!" Trình Vũ: "..." Được rồi, không ly hôn thì không ly hôn, vậy tôi sẽ đối xử tốt hơn với anh đi. (*? ▽? *) Ghi chú: * Kiếp trước vì cứu nhân vật nữ chính nên nam chính gϊếŧ người, nữ chính trọng sinh trước khi nam chính lầm đường lạc lối, thay đổi vận mệnh, nhân vật nam chính không gϊếŧ người nữa. * Truyện này kí©ɧ ŧɧí©ɧ, rất thoải mái và cẩu huyết, các bạn lưu ý không ăn loại này thì mời cẩn thận kẻo nhập hố. * Nam chính là mẫu cáo lạnh lùng bụng dạ đen tối, thực sự là kiểu lạnh lùng phúc hắc kia. * Nữ chính dễ thương, kiểu dễ thương có thể khiến nam chính lạnh lùng không tự kiềm chế được mà cưng chiều kiểu đáng yêu dễ thương này.
Con Đường Vinh Hoa Của Thái Tử Phi
Con Đường Vinh Hoa Của Thái Tử Phi
Giới thiệu Kỷ Uyển Thanh có hai đời kí ức, đời trước vốn là người hiện đại, hiện tại đầu thai ở cổ đại thành một tiểu oa nhi. Cứ tưởng cuộc sống hạnh phúc, gia đình hoà thuận cho tới già. Ngờ đâu biến cố xảy ra... Đây cũng là điều khiến Kỷ Uyển Thanh bất mãn. Cha mẹ mất sớm, trở thành bé gái mồ côi, hai chị em son sinh từ Hầu phủ đích nữ lại thành ăn nhờ ở đậu. Còn bất mãn hơn chính là vị cô mẫu Kế Hoàng Hậu chưa từng qua lại bao giờ, vì lợi ích nên đẩy nàng ra, gả cho Thái tử do nguyên hậu sinh. Nhưng mà, chuyện này hoàn toàn không ảnh hưởng đến quá trình nàng đi lên con đường độc sủng Đông Cung, một đường thăng chức.
Dã Man Vương Tọa
Dã Man Vương Tọa
Tác giả:
Ta: tên Trương Đức Bưu này là một người thuộc bộ lạc của Nam Cương, vóc người cao lớn, mạnh mẽ (người Barbarian) Hắn có được trí nhớ của kiếp trước về các kinh mạch, huyệt đạo nên lợi dụng các kinh mạch huyệt đạo để tu luyện... và từ đó, con đường để trở nên mạnh mẽ của hắn bắt đầu. Văn phong của tác giả quả thật rất tốt, tình tiết hợp lý, ngòi bút khá cứng và đặc biệt là sáng sủa (đúng, sáng sủa, đọc làm cho đời nó vui vẻ hơn). Lại thêm một chút hài hước, cái hài ở đây kô làm cho chúng ta cười lăn lộn như trong "Liệp Quốc" mà là cái hày vừa phải, đôi lúc cho chúng ta ôm bụng cười, đôi lúc làm chúng ta nhoẻn miệng cường ==> sướиɠ. Đọc làm thư giãn đầu óc cực kỳ.Nếu đánh già thì truyện này vẫn không thể so sánh với "Vũ Thần" của lão chim cò được, nhưng, nhưng nếu bạn là fan của lão ấy, fan của nhưng thể loại truyện mang lại sự sung sướиɠ thoải mái về đầu óc sau những ngày làm việc, học tập căng thẳng, đây~ bộ truyện này sẽ rất hợp với bạn, sáng sủa, pha chút hài hước sẽ thổi đi các cơn stress của bạn...
Linh Hồn Nhỏ
Linh Hồn Nhỏ
Tác giả:
Văn án Có lẽ, bạn đã từng gặp người mà ngay từ lúc dầu nhìn thấy, bạn đã cảm thấy dường như đã gặp từ rất lâu rồi, cảm giác quen thuộc vô cùng Và đâu là câu chuyên như thế, một câu chuyện tình kéo dài mười kiếp. ———— Mặc dù đã mất đi sinh mạng nhưng Lý Yến Đồng chưa từng nghĩ sẽ đi đầu thai chuyển kiếp. Y chỉ nghĩ báo thù, y muốn sống lại, y không muốn đeo nợ nước thù nhà, nên y khẩn cầu Chuyển Luân Vương(*) c Y dùng phúc lành đời sau của mình để đổi lấy ba năm tuổi thọ, cuối cùng lại tỉnh ngộ vào ngay thời khắc sắp thành công, tự vẫn trên tường thành. Đáng tiếc, phúc lành đời sau cũng không thể bù đắp lại những sai lầm. Phải chịu phạt cùng với y còn có Thập Điện Diêm Vương(*) – Độ. Độ đứng ở Chuyển Luân điện nhìn y, không nói lấy một câu trách cứ nào mà chỉ hỏi: “Hối hận không?” Cả người Lý Yến Đồng toàn là máu, vết thương trên cổ thật đáng sợ. Y cười với Độ: “Không hối hận.” (*) Chuyển Luân Vương (转轮王) (tiếng Phạn: चक्रवर्तिन्, cakravartin, Chakravartin) hay cũng chính là Thập Điện Diêm Vương (十殿阎王): Vị vua lớn, không dùng bạo lực mà dùng chánh pháp và đức hạnh để trị dân. Chuyển luân là bánh xe chuyển. Xe của đức vua này đi khắp mọi nơi không bị trở ngại, cho nên gọi là Chuyển Luân Vương. Chuyển Luân Vương cũng có đầy đủ 32 tướng tốt như Phật. Điện Diêm Vương thứ 10 (Thập Điện Chuyển Luân Vương) cai quản việc chuyển kiếp đầu thai. Tại điện này có cầu Nại Hà bắc qua sông Vong Xuyên hình cầu vồng, rất trơn. Ven sông Vong Xuyên, có một tảng đá, gọi là Tam Sinh Thạch. Những kẻ gϊếŧ người, gian ác phải leo qua cầu, dưới sông đầy thuồng luồng, cá sấu; hai đầu cầu lại có bầy chó ngao sẵn sàng cắn xé. Những linh hồn được đi đầu thai trở lại làm người đều phải qua Vọng Hương Đài (đài nhớ quê) để nhìn người thân lần cuối, uống canh Quên Lãng của Mạnh Bà để quên hết chuyện kiếp trước. Canh Mạnh Bà khiến người quên đi hết thảy, Tam Sinh Thạch ghi lại kiếp trước kiếp này của con người.
Giang Nguyệt Cố Nhân
Giang Nguyệt Cố Nhân
Tác giả:
Văn án Chưa từng nghĩ tới Sadako không chỉ từ trong TV bò ra mà còn có thể từ trong bồn tắm bước ra nha! À không, thật ra là một vị tướng quân tên Tiết Viễn vô tình xuyên đến hiện đại. Ai, thật sự là không ngờ được mà! Nhưng chuyện này chỉ có thể từ từ mà tính, đại tướng quân dù sao cũng đã đến thế giới này rồi, phải tập làm quen thôi.
Tiệc Ngày Xuân
Tiệc Ngày Xuân
Tác giả:
Văn án Dù biết Tạ Diễm không có tình cảm với mình, A Trì vẫn cảm thấy thỏa mãn Tạ Diễm có một mộng tưởng, đó là thành Hoàng đế, mà mong muốn sau đó chính là cưới được tiểu thư Mộ gia Mà nàng dù gả cho chàng, dù biết lòng chàng, nhưng vì tình cảm đã dành trọn cho người, nên nàng không hề oán than Tóm tắt một câu: Đêm nay là biết đêm nao? Mà em mừng rỡ xiết bao gặp chàng. =============== Tiết tử: Nàng chau mày, chậm rãi nhỏ nhẹ đọc thầm, ngữ điệu tinh tế ngân nga: Một, thϊếp nguyện chàng mãi sống lâu Hai, xin cho thϊếp được theo hầu an khang Ba, xin như đôi yến rường nhà Hằng năm quấn quýt thiết tha vững bền. =============== Chú thích: Đêm nay là biết đêm nao? Mà em mừng rỡ xiết bao gặp chàng: Trích bài thơ Thù mâu 1 của Khổng Tử, bản dịch của Tạ Quang Phát. Link đọc. Tên của truyện và bài thơ trong Tiết Tử hợp lại sẽ là bài thơ Trường mệnh nữ của Phùng Duyên Kỷ. Link đọc. =============== Review: “Tiệc ngày xuân” là câu thơ mở đầu bài thơ Trường Mệnh Nữ của Phùng Duyên Kỷ, cũng là câu mở đầu khúc hát mà Tả A Trì ngâm trong ngày nàng kết hôn với Nhị hoàng tử đương triều Tạ Diễm. Phụ thân A Trì mất, nàng được phó thác cho Tạ Diễm. A Trì yêu thầm Tạ Diễm thật nhiều năm, nay được gả cho chàng, dù biết lòng chàng không có nàng, nàng vẫn rất mãn nguyện. Đêm tân hôn, A Trì ngâm khúc Trường Mệnh Nữ, nguyện cầu lang quân vạn tuổi, nguyện nàng mạnh khỏe, nguyện cho họ như đôi chim yến thiết tha bên nhau lâu dài. A Trì biết Tạ Diễm yêu thầm tiểu thư Mộ Vãn Từ của nhà họ Mộ, nên nàng lùi về sau, nguyện chỉ cần ở bên chàng là đủ. Nàng chăm việc nhà, thêu túi thơm, may áo quần xiêm y, trồng cây sơn trà để chàng được nếm thử. Lòng A Trì chỉ có mình Tạ Diễm. Trên đời này đã không còn nơi nao để nàng náu mình, Tạ Diễm là điểm tựa duy nhất của nàng. Trong lòng Tạ Diễm luôn thương thầm một người con gái khác, do vấn vương hình bóng lúc nhỏ. Nhưng chàng đã cưới A Trì về, từ nay trọn đạo nghĩa vợ chồng với nàng. A Trì luôn đứng ở phía sau chàng, cũng trở thành niềm tiếc nuối cả đời của chàng. Một ngày kia quay lưng lại, nàng đã không còn đứng đó nữa. Nên chàng dùng kiếp sống sau này của mình để đuổi theo nàng. “Cảnh Ngày Xuân” của Tây Tiêu là một truyện ngắn có cốt truyện không quá mới lạ, nhưng đã có thể mô tả lại tình yêu không điều kiện mà A Trì dành cho Tạ Diễm, và sự nghiệt ngã của số phận, cũng như con đường Tạ Diễm tìm lại A Trì, có được hạnh phúc. Là tác phẩm đầu tay của Tây Tiêu, được viết năm 2015, “Cảnh Ngày Xuân” có tích phân hơn 160 triệu trên tổng số 32 nghìn chữ của nó. Đây là một con số khá ấn tượng so với độ dài của truyện. Truyện có giọng kể hơi buồn, đậm chất thơ. Tựa như một bữa tiệc ngày Xuân đẹp đẽ nhưng ngắn ngủi, khiến ta hẵng còn thòm thèm.
Đãi Thiên Hoa Khai
Đãi Thiên Hoa Khai
Tác giả:
Văn Án: Minh Đức Đế muội thành si! Ở trong mắt , sợi tóc của muội muội cũng trân quý hơn so với bất cứ kẻ nào. Vậy mà Toàn Nhã Liên lại dám đem hoàng muội quý của đẩy vào trong hồ nước, làm muội muội hương tiêu ngọc vẫn. Minh Đức Đế hận thể lột da, róc xương nàng. Chẳng qua là hiểu sao, hoàng đế nhiều lần gặp Toàn tứ tiểu thư, vậy mà xuống tay được. Trời ạ! Nữ nhân này rốt cuộc là Toàn Nhã Liên hay bảo bối Trạm Liên của ? Trạm Liên trọng sinh, vậy mà nhập vào xác của Toàn Nhã Liên. Trải qua trăm cay ngàn đắng mới có thể trở về bên cạnh Tam ca ca. Trời ơi! Ai cho nàng biết tại sao Tam ca ca ngốc càng nhìn nàng lại càng giống như muốn ăn thịt người vậy!?! Chẳng lẽ vẫn tin nàng là bảo bối Trạm Liên của sao? Mặc kệ luân thường đạo lý, mặc kệ huynh có tin hay nhưng ở dưới thân ta là phải tin!

BXH TUẦN