Trương Bất Nhất (3 Truyện)

Danh Sách Truyện

Cứ Vậy Mà Yêu Em
Cứ Vậy Mà Yêu Em
Nam Vận gặp Lâm Du Dã lần đầu tiên vào năm cô 5 tuổi. Cô nhớ khi ấy anh đến cùng với ba anh, đến Nam gia nhận công việc quản gia. Cô tinh nghịch kêu anh là Dã Tử, cứ như đó là biệt hiệu độc đáo, chỉ mình cô có thể gọi vậy. Mỗi khi gặp rắc rối, nhờ vả người ta, cô mới chịu dịu dàng, nũng nịu kêu "Lâm ca". Từ bé cho đến lúc trưởng thành, Lâm Du Dã không thiếu lần bị phạt vì cô. Cho đến một ngày, cô gái nhỏ năm ấy trở thành một bông hoa kiều diễm, gia đình cô tổ chức buổi tiệc sinh nhật lớn mừng cô trong đôi mươi. Tại buổi tiệc không thiếu những danh gia thiên kim, những công tử gia thế khó lường, cô nhảy điệu mở màn cùng một cậu thiếu gia, cả hội trường reo hò, nói hai người là kim đồng ngọc nữ, trời sinh một đôi. Không ai để ý thấy sắc mặt Lâm Du Dã đã lạnh như băng. Sau khi điệu nhảy mở màn kết thúc, bữa tiệc bắt đầu, tranh thủ lúc mọi người đang ồn ào, Lâm Du Dã giữ Nam Vận lại, anh không nói không rằng đã kéo cô vào căn phòng để đồ tối tăm chật hẹp, không tự chủ được mà cắn môi cô. Sau khi hôn xong, ánh mắt anh rực lửa, giọng trầm khàn ra lệnh: “Gọi chồng” Nam Vận run bần bật, vẻ mặt yếu ớt vô lực: “Anh, anh sàm sỡ em, em sẽ gọi người đó” Lâm Du Dã nghiến răng lên tiếng: “Hôm qua lúc em sàm sỡ anh, sao không thấy em gọi?” _ Nghe nói cậu chủ nhà họ Lục – Lục Dã đã mến mộ thiên kim nhà họ Nam từ lâu, khăng khăng không phải cô thì sẽ không cưới. Cô con gái nhỏ nhà họ Nam vừa tròn 20 tuổi, Lục Dung Tĩnh đích thân tới cửa cầu hôn cho con trai mình. Lục thị là doanh nghiệp lớn, tập đoàn trị giá hơn hàng trăm tỷ, Lục Dã lại là người thừa kế duy nhất của Lục Dung Tĩnh. Nam Khải Thăng cũng có chút động lòng, ông tìm con gái thương lượng, nào ngờ con gái có chết cũng không chịu gả. Đêm đó, Lâm Du Dã hỏi Nam Vận tại sao lại không đồng ý? Lục thiếu gia có rất nhiều tiền đó. Nam Vận nghe xong vành mắt đỏ hoe, cô ấm ức trừng mắt với Lâm Du Dã: “Đồ khốn!” Mắng xong thì chạy mất tiêu, còn thề sẽ tuyệt giao. Lâm Du Dã lại cười, vẻ mặt lộ ra sự cưng chiều, thấp giọng nói một mình: “Cô bé ngốc, anh chính là Lục Dã.” # con đường truy thê của chàng lọ lem # tôi muốn bà xã yêu cả tiền của tôi, nhưng cô ấy chỉ yêu tôi thì phải làm sao? [Nữ chính tình căn thâm chủng VS Nam chính si tình phúc hắc] Ghi chú: 1, Nam chính có siêu siêu siêu nhiều tiền, vẫn luôn là lão đại 2, Nhẹ nhàng, hài hước, sủng ngọt
Em Nói Xem Có Trùng Hợp Không?
Em Nói Xem Có Trùng Hợp Không?
Sau khi tốt nghiệp nghiên cứu sinh, Trần Nhiễm Âm nhậm chức tại trường Trung học số 2 Đông Phụ, trở thành một “cô giáo quốc dân”. Trong lớp có một học sinh nam cá biệt, song hoàn cảnh lại vô cùng đáng thương, cha mẹ đều đã mất, người giám hộ duy nhất là cậu ruột, mà người cậu này lại có vẻ không quá đáng tin. Một ngày nọ, Trần Nhiễm Âm đến thăm gia đình của học sinh nam đó, cuối cùng cũng gặp được người cậu của ma vương lớp mình, trùng hợp lại là Cố Kỳ Châu. Nhân duyên trên đời thật khiến cho người ta phải bất ngờ, anh Cố trong lời đồn ấy thế mà lại là bạn học cũ của cô, càng đáng nói hơn, người này chính là vị bạn trai cũ đã bị cô đá năm đó… Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm Cứ Vậy Mà Yêu Em hoặc Bắt Cóc Tiểu Bảo Ký của cùng tác giả.
Tưởng Tích Mộ Hàn
Tưởng Tích Mộ Hàn
Đây là một câu chuyện chữa lành ấm áp, tặng cho những ai đang cố gắng hết mình trong cuộc sống. Trích đoạn: “Ngươi vốn không biết ta đã trải qua những gì, cho nên mới có thể nói thoải mái như thế.” Ta không hề thay đổi thái độ. “Ta không biết ngươi đã trải qua cái gì, nhưng ta có thể nhớ rõ bản thân ta đã từng trải qua chuyện gì, để ta kể cho ngươi nghe một chút, xem ai mới là người không thuận buồm xuôi gió nhé.” Ta quay đầu liếc nhìn nàng, phát hiện trên khóe miệng nàng treo nụ cười mỉm, là nụ cười khiến cho người ta nhìn thấy vô cùng yên lòng. “Mạnh Tử từng nói: Trời định giáng cho người nào trách nhiệm lớn lao, ắt trước tiên sẽ khiến cho họ khốn khó tâm trí, nhọc nhằn gân cốt, thân xác bị đói khát, chịu nỗi khổ sở nghèo túng, làm việc gì cũng không thuận lợi. Như thế là để lay động tâm trí người ấy, để tính tình người ấy trở nên kiên nhẫn, để tăng thêm tài năng cho người ấy.” Giọng nói của nàng nhẹ nhàng vang lên bên tai ta, “Nếu ông trời đã lựa chọn đưa ngươi đến với thế gian này, chứng tỏ ngươi có tư cách được sống, ngươi có vốn liếng để đối mặt với tất cả khốn khổ. Nếu tùy tiện bỏ qua cơ hội sống sót, kiếp sau ắt sẽ không cho ngươi đầu thai. Đương nhiên, một người có sống được hay không, vĩnh viễn do chính bản thân người đó quyết định.” Sau đó, nàng nói cho ta biết, nàng tên là Mộ Hàn. Tag: giang hồ ân oán, yêu sâu sắc, duyên trời tác hợp, báo thù ngược tra