Sáp Thanh Mai (2 Truyện)

Danh Sách Truyện

Sủng Hậu
Sủng Hậu
Tác giả:
Hoàng huynh đã băng hà, tiểu hoàng tử trước kia không được sủng ái bây giờ lại nhảy vọt trở thành tân Hoàng Đế. Tiểu Hoàng Đế mềm mại lúng túng, lúc thượng triều, giọng nói của võ tướng hơi lớn một chút thôi mà “hắn” cũng bị dọa sợ. Thế mà tiểu Hoàng Đế này cũng dám làm chuyện cả thiên hạ không tán thành, “hắn” không màng tất cả quan lại dâng tấu sớ ngăn cản, mà cương quyết phong sủng phi của Tiên Đế làm Hoàng Hậu! Sau đó…. "Nương nương, hôm nay Hoàng Thượng lại lén cắn hạt dưa trong lúc thượng triều." "Nương nương, hôm nay Hoàng Thượng vẫn chưa phê duyệt tấu chương." "Nương nương, hôm nay Hoàng Thượng lại đi nghe Giai Quý Phi đánh đàn." "Nương nương......" Tất cả đám quan lại: Nhất định là tối hôm qua Hoàng Thượng lại bị Hoàng Hậu nương nương xử phạt rồi, ngươi nhìn xem hôm nay hai mắt của hắn lại đỏ bừng. Haizz, Hoàng Thượng không nên thân, Hoàng Hậu nương nương vất vả rồi. Trẫm...... Hoàng Hậu của trẫm rất hung dữ, nhưng trẫm vẫn sủng. Tiểu Hoàng Đế: Trẫm tự mình phong nàng ấy làm Hoàng Hậu, nên cho dù có khóc lóc cũng phải sủng ái người ta thôi. Lưu ý: 1. Hư cấu. 2. Ngọt sủng manh, không ngược. 3. Ít cung đấu, chủ yếu là cuộc sống hằng ngày đầy ngọt ngào của Hoàng Đế và Hoàng Hậu. 4. Tiểu Hoàng Đế nữ giả nam trang [@]Tục tuẫn táng phi tần theo vua và những bí mật còn lẩn khuất Thấy có bạn cứ thắc mắc vụ này, nên Mía trích dẫn cho mấy bạn xem.. Mía nghĩ tục này là đời Vua nào cũng có và ai cũng biết rồi chứ nhỉ?? Nó như là một chuyện hiển nhiên thời xưa luôn ấy.. hiển nhiên đến mức thành luật luôn rồi, chứ không phải ác hay lương thiện gì ha.. ------------ Tục hậu táng thời xưa rất được ưa chuộng. Những hoàng đế lúc còn sống đã hưởng thụ mọi vinh hoa phú quý, khi chết đi họ cũng muốn có người hầu hạ ở thế giới bên kia, vì vậy sinh ra tục tuẫn táng. Bên cạnh vàng bạc châu báu, gia súc vật nuôi mang theo, nhà vua cũng sẽ chọn ra một số phi tử nhất định để chôn cùng. Tuy vậy, tuẫn táng cũng có một số quy định khắt khe. Những phi tử được chọn để chôn theo hoàng đế nhất định phải là người chưa từng sinh đẻ. Lý do là bởi không hoàng tử nào có thể chấp nhận việc mẹ mình bị chôn sống. Mặc dù vậy cũng có những trường hợp ngoại lệ. Ví dụ như Hán Vũ Đế trước khi chết đã ban cái chết cho Câu Dực phu nhân. Ngoại trừ việc Hán Vũ Đế rất yêu thích Câu Dực phu nhân, nguyên nhân mấu chốt là vì thái tử còn rất nhỏ, Hán Vũ Đế lo lắng Câu Dực phu nhân làm Thái hậu sẽ tham gia vào chính sự. Trên thực tế, tuẫn táng cũng phân theo cấp bậc phi tần. Nếu phi tần có địa vị thấp sẽ trực tiếp bị giết. Họ bị mang vào trong địa cung hoàng lăng sau đó quân lính sẽ đóng chặt cửa. Bên trong hoàng lăng không có không khí, không có thức ăn, nước uống, các phi tần sẽ bị chết đói hoặc chết vì sợ. Tiếp đến những phi tần có địa vị cao hơn, họ được ưu ái hơn một chút, được ban thưởng ba thước lụa trắng để treo cổ tự tử. Nếu có người không muốn tuẫn táng, thái giám sẽ dùng mảnh lụa trắng thắt cổ phi tần đó đến chết. Cuối cùng là phương thức "quán thủy ngân", dành cho những phi tần được hoàng đế khi sống sủng ái. Những phi tần này đầu tiên được ăn một loại mê dược, khiến họ lâm vào trạng thái hôn mê, không còn biết gì. Sau đó, thái giám sẽ đục một lỗ ở trên đầu của các phi tần này, đổ thủy ngân vào trong đó. Khi máu chảy, thủy ngân sẽ theo huyết dịch lưu thông khắp toàn thân, các phi tần đang ngủ mê man sẽ theo đó mà chết đi từ từ, không cảm nhận được sự đau đớn. Được biết, phương pháp này còn khiến cơ thể của các phi tần này không bao giờ bị thối rữa. Ngoài ba phương pháp trên, còn có thể ban thưởng rượu độc hoặc chặt đầu. Vì quá vô nhân đạo, kể từ thời nhà Hán, tục tuẫn tháng đã giảm dần, đến thời nhà Đường thì hiếm khi xảy ra. Tuy nhiên, đến thời Chu Nguyên Chương, tục tuẫn táng lại được hồi sinh. Theo sử sách ghi chép, sau khi Chu Nguyên Chương chết, có tới 46 phi tử bị chôn cùng vị vua này.
Cứu Miêu Sau Ta Hoài Nhãi Con
Cứu Miêu Sau Ta Hoài Nhãi Con
Tác giả:
Cha già bệnh tình nguy kịch, Thẩm Ngô Thu không thể không trở về quê tiếp nhận sự nghiệp tài sản gia tộc– – trồng trọt. Trên đường về quê, cô gặp một con mèo trắng bị ức hiếp liên tục kêu thảm thiết, cho nên tiện tay cứu giúp. Ai ngờ ban đêm, cô luôn luôn thanh tâm quả dục vậy mà nằm mơ một giấc mơ xuân tình không thể miêu tả được. Không lâu sau đó, cô phát hiện mang thai. Thẩm Ngô Thu: “!!!” Cho dù biết không phải nằm mơ, nhưng nàng chắc chắn người trong giấc mơ là một nữ nhân! *** Cố Linh Ngọc chán ghét gia tộc sắp xếp người kết hôn, vì thế trước một ngày lễ thành niên đã đào hôn bỏ trốn. Làm một con thần thú đã thành niên, thì nên học được tự mình tìm người mình thích kết hôn. Lại không nghĩ tới, vừa mới xuống núi, liền bị chó mèo đồng loại vây quanh ức hiếp. Tục ngữ nói, ơn cứu mạng không có gì để báo đáp. Vì thế, cô ấy quyết định lấy thân báo đáp, làm cho nhân loại nhỏ bé có thể biết được không thể trêu chọc thần thú trong động dục kỳ. Đọc chỉ nam: Sinh con, có tư thiết Làm ruộng văn ấm áp, sẽ có bàn tay vàng. Nhắc nhở mạnh: Ngự tỷ thụ! Nãi miêu công Tóm tắt một câu: Nỗ lực kiếm tiền, không bằng làm ruộng nuôi con. Lập ý: lao động là quang vinh nhất, ta thích trồng trọt.