Giảo Xuân Bính (7 Truyện)

Danh Sách Truyện

Ngỡ
Ngỡ
Lê Chi vừa nhu thuận lại ngọt ngào, không đòi hỏi gì, hơn nữa lại không nhiều chuyện, cứ theo thông lệ mà làm nũng: “Anh Tống ơi, siêu yêu anh luôn moah moah! Moah!” Tống Ngạn Thành vô cùng vừa lòng với biểu hiện chuyên nghiệp của cô, cảm thấy thật không uổng cho 10 vạn tiền thù lao mỗi tháng. Sau khi nhận được giải Ảnh hậu, tài khoản Weibo phụ của Lê Chi cũng bị đào ra – đủ các loại câu triết lí, danh ngôn, còn có ảnh tự sướиɠ, tiện thể lại có cả tình cảm thanh thuần thời thiếu nữ. Các fan gào khóc cảm thán, Chi Chi của chúng ta mới si tình làm sao! Càng ngày càng yêu cô hơn rồi! Tuy nhiên, Tống Ngạn Thành lại cảm thấy như sấm sét giữa trời quang: “Sở dĩ em ở bên tôi, chỉ là vì tôi giống với tình đầu của em thôi sao?” “Đây là vinh hạnh của anh đó!” “???” [Lời tác giả: Không dựa trên hình mẫu ngoài đời thực, đừng cho là đang ám chỉ ai. Văn án là nội dung đoạn giữa truyện. Không phải sảng văn. Cẩu huyết. Nhảm nhí. Nam nữ chính đều không phải người tốt.]
Chúng Ta Kết Hôn Thôi
Chúng Ta Kết Hôn Thôi
Trác Dụ không phải quân tử mà cũng chẳng dính dáng gì đến cái gọi là lịch thiệp. Ngày hôm đó đưa người đến “Giản Yên” để lấy sườn xám, bên trong tiệm không có người, mãi mới có một âm thanh dịu dàng ấm áp từ sau cánh cửa vang lên: "Xin chào, anh Trác." Trác Dụ xoay lại, đây là lần đầu tiên anh gặp Khương Uyển Phồn. Điếu thuốc trên tay quên cả châm lửa, lời nói đến bên miệng cũng không còn nhớ để thốt ra. Trong lòng Trác Dụ nảy sinh một suy nghĩ… Đời này của anh không xong rồi. Thợ thêu thủ công mỹ nghệ x Tổng giám đốc không ngang tàng hống hách lắm. Vừa gặp đã yêu. Từ đeo đuổi chết đi sống lại cho tới kết hôn sinh sống được như ý nguyện. Thiên về cuộc sống hằng ngày. Nam chính không hoàn hảo. Kết hôn trước, sau lại càng yêu hơn? [Hy vọng em không bị thói đời quật ngã, mãi mãi có lập trường riêng. Còn khi đứng bên cạnh anh, có thể sống như một cô gái thuần khiết, rạng ngời.] Tag nội dung: Ngọt ngào, nghiệp giới tinh anh. Nhân vật chính: Khương Uyển Phồn, Trác Dụ. Nhân vật phụ: Tạ Hựu Địch, Trác Di Hiểu, Khương Vinh Diệu, Hướng Giản Đan. Một câu giới thiệu đơn giản: Nam chính đắm chìm trong tình yêu dành cho vợ. Dàn ý: “Kế thừa cơ nghiệp trăm năm, người thông tuệ ắt rạng danh xa gần.”
Xuân Trì
Xuân Trì
Khi cha mẹ đặt tên cho Chu Phi Trì, tâm ý dồi dào, ngụ ý thượng thừa, họ mong anh sẽ lên như diều gặp gió, chứ không phải vật trong ao. Hoặc có lẽ mai này sẽ thực hiện được điều ấy. Trích đoạn: Lần thứ ba Chu Phi Trì nhìn đồng hồ đã là 23:15 phút, đã qua giờ hẹn một tiếng rưỡi. Nhiệt độ xuống nhanh vào ban đêm, người đi trên đường mặc áo khoác, còn anh chỉ mặc một cái áo ôm người tay ngắn màu đen, không bàn về chất lượng quần áo miễn sao nó sạch sẽ và vừa người. Chu Phi Trì dựa vào lan can, ẩn trong bóng tối, đôi chân dài đứng trên mặt đất, tựa như cách biệt với cái lạnh. Khi anh định bụng xem đồng hồ trên điện thoại đến lần thứ tư, chiếc ô tô lao tới với hai đèn nháy kép đang phát sáng. Mela màu trắng, giống hệt với màu áo Tô Dư mặc hôm nay. Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm Hẹn Gặp Lại Nhau Ngày Hoa Nở hoặc Tôi Đã Chờ Em Rất Lâu của cùng tác giả.
Tôi Đã Chờ Em Rất Lâu Rồi
Tôi Đã Chờ Em Rất Lâu Rồi
Số chương: 64c + 3nt Thể loại: Hiện đại, chút nữ truy, nam CEO cty liên quan đến trí tuệ nhân tạo - nữ dịch thuật, gương vỡ lại lành, có chút n.gược nam, trong n.gược là sủng ngọt, HE
Xin Em Ở Lại Bên Anh
Xin Em Ở Lại Bên Anh
“Xin em ở lại bên anh” là hành trình của một đôi thanh mai trúc mã yêu nhau tìm về với nhau. Tác giả khắc họa hình ảnh một Lệ Khôn đã 35 tuổi là một con người mạnh mẽ rắn rỏi, tư thái cuộc sống hiên ngang. Một con người nhiều ưu điểm như vậy mà đã từng bị cô gái nhỏ 19 tuổi Lê Khôn lừa tấm chân tình, lại còn mất thân. Vì những hiểu lầm không đáng có mà họ phải rời xa nhau. Lệ Khôn cảm thấy hối hận, những ân oán có là gì so với tình cảm của anh và cô. Phận đời trớ trêu khiến họ nảy sinh những hiểu lầm, oán hận, tính ra đã lãng phí mất bảy năm. Anh không thể nào phủ nhận, trong bảy năm này, điều Lệ Khôn lo sợ nhất mỗi khi thức giấc chính là cảnh chăn đơn gối chiếc, bên cạnh anh không có hình bóng cô. Những ngày tháng xa nhau, anh rong ruổi với nhiệm vụ nơi cùng trời cuối đất, vào sinh ra tử trong bom rơi đạn lạc, khi đêm xuống cũng chỉ biết gối đầu lên súng mà ngủ. Đồng đội từng hỏi anh, điều anh khao khát nhất là gì? Nói ra không sợ cười chê…Anh muốn quay trở lại bên cạnh cô, muốn đến phát điên lên được. Câu chuyện tình yêu giằng xé nhưng vô cùng hấp dẫn trong “Xin em ở lại bên anh” sẽ không khiến độc giả thất vọng
Mình Cưới Nhau Đi
Mình Cưới Nhau Đi
Editor: An Tĩnh Nhân vật chính: Khương Uyển Phồn, Trác Dụ Nhân vật phụ: Tạ Hựu Địch, Trác Di Hiểu, Khương Vinh Diệu, Hướng Giản Đan Văn án: “Công tử văn nhã như ngọc, tình tự khi nào đâu hay” —– Trác Dụ không phải quân tử, cũng chẳng dính dáng gì đến cái từ gọi là nhã nhặn. Ngày ấy khi đến [Giản Yên] lấy sườn xám cùng người khác, trong cửa hàng chẳng có ai, mãi một lúc sau mới có tiếng đáp dịu dàng phát ra từ rèm cuốn phía sau: “Anh Trác, chào anh.” Trác Dụ quay đầu, đây là lần đầu tiên anh gặp Khương Uyển Phồn. Điếu thuốc trong tay quên châm, lời đến khóe miệng cũng quên mất phải thốt ra. Trong lòng Trác Dụ chợt có một suy nghĩ —— Đời này, anh không xong rồi. * Sau khi kết hôn, hai người cãi nhau. Người anh em của anh cạn lời: “Nhìn cái dáng vẻ không đáng tiền này của cậu đi, nịnh nọt thế có gì tốt?” “Không tốt chỗ nào?” Trác Dụ nói như lẽ đương nhiên: “Nhưng cô ấy là Khương Uyển Phồn.” Bên kia —- Bạn thân an ủi khuyên nhủ: “Mới kết hôn hai tháng đã muốn đổi chồng, có phải không tốt lắm không?” “Đúng là không tốt thật.” Khương Uyển Phồn nói: “Nên đổi sớm hơn.” Thợ thêu thủ công x Tổng tài không bá đạo Vừa gặp đã yêu. Từ liều mình theo đuổi đến đạt được ý nguyện và cuộc sống hôn nhân Thiên hướng hằng ngày. Nam chính không hoàn hảo. Nữ chính cưới trước yêu sau 〖Hy vọng em không bị thế tục đánh bại, luôn luôn có góc có cạnh. Lúc ở bên cạnh anh, tựa như một cô gái sáng ngời.』 Một câu tóm tắt đơn giản: Nam chính chìm đắm trong tình yêu với vợ Lập ý: “Nghệ thuật trí tuệ hướng tới trăm nghề, di sản nổi tiếng là nhờ nó.”
Cặp Đôi Nồng Cháy
Cặp Đôi Nồng Cháy
Văn án: #1 Lâm Sơ Nguyệt từng có cuộc hẹn ngắn ngủi với một người đàn ông. Bình minh chưa rạng, cô đã quay lưng bước đi đầy phóng khoáng. Hai năm sau. Khi đang hẹn hò với bạn trai thì vô tình gặp được người nhà anh. Gia đình anh em họ hàng đều tụ tập đông đủ, bạn trai đã giới thiệu cô với từng người một. Sơ Nguyệt cư xử khéo léo tự nhiên, mười ngón tay cả hai cứ đan chặt vào nhau. Đến trước chủ tọa… Người đàn ông với khí chất uy nghiêm, ánh mắt sắc lẹm như dao. Thái độ bạn trai bật sang vẻ nhún nhường, kính nể ngay tức khắc. “Đây là cậu anh, Ngụy Ngự Thành.” Còn cô cuối cùng cũng biết được rằng Đàn ông có thù thì phải rửa sạch. Ấy là đưa cô về sống lại giấc mộng rực cháy khi xưa. #Gặp lại nhau mà cô ấy không nhận ra tôi??# #Tuổi tác chênh nhau thì sao, tôi đang làm rạng danh đàn ông lớn tuổi đấy# #Bình tĩnh là giả, trà xanh mới là thật (nam chính đó)# #2 Lâm Sơ Nguyệt từng trị liệu cho rất nhiều người nhưng lại chẳng thể cứu nổi bản thân mình. Ngụy Ngự Thành hỏi cô rằng, cuộc sống không có gì ý nghĩa sao? Không tính đến những lời em nói. Gặp anh rồi, em hãy nhìn lại xem cuộc sống của em có ý nghĩa hơn không? Chỉ cần em cho phép anh bước vào, anh sẽ dẫn em đi tạo ra thế giới không ai có thể phá hủy! Thế giới lắm chông gai, đời phong ba bão tố. Đừng sợ, hãy ôm anh để sưởi ấm lòng mình.