Bánh Quy Mua Tháng Chín (1 Truyện)

Danh Sách Truyện

Ngốc Bẩm Sinh
Ngốc Bẩm Sinh
Tình trạng: Hoàn 68 chương + 2 ngoại truyện CP: Lục Tề An x Phó Gia (Công lạnh lùng x Thụ u sầu cố chấp) Văn án Có vườn trường, có chút ngọt, cũng có máu chó, có chút ngược Trọng tâm là về máu chó, còn lại có lẽ không được hoàn thiện cho lắm, cũng không quá hiện thực. Nói thêm: Công và em trai của thụ không có tình cảm không nên có, chỉ có tình thân thôi, bộ này toàn quá trình cả công và thụ đều không có nhân vật khác làm nền. Review của người dịch: Đây là một câu chuyện viết về hai đứa trẻ chữa lành linh hồn từng bị tổn thương cho nhau. Phó Gia là người đã mang đến sự ấm áp cho Lục Tề An, Lục Tề An là người mang lại ánh sáng cho Phó Gia. Phó Gia (thụ) theo đuổi Lục Tề An (công), đồng thời qua quá trình theo đuổi ấy Phó Gia cũng tiến bộ lên từng ngày, bước chân ra khỏi đầm lầy tăm tối ẩm ướt suốt quãng đời kia. Bởi vì người dẫn lối cho cậu thoát ra khỏi nơi ấy, là Lục Tề An. Lục Tề An là tia sáng trong cuộc đời của Phó Gia. Với thân phận là con riêng của Lâm Khánh, nên Phó Gia bị Lâm phu nhân đón về nhà với mục đích báo thù, cậu bị ghẻ lạnh ở trong một căn phòng tối tăm chật hẹp của người hầu trong căn biệt thự, mỗi ngày sống trong cảnh mắng nhiếc chì chiết của Lâm phu nhân và em trai cùng cha khác mẹ của mình, thậm chí là phải chịu đựng những đau đớn thể xác đến từ những trận đòn và bắt nạt bởi người hầu trong nhà họ Lâm. Cậu giống như một linh hồn u uất bị bỏ quên ở trong một góc tối, không ai hay không ai biết, mờ nhạt và tịch mịch. Mãi đến khi Lục Tề An xuất hiện. Hắn là cháu trai của Lâm phu nhân. Sự khác biệt của hắn và Phó Gia giống như mây trắng và đầm lầy, hắn ưu tú về mọi mặt từ thành tích đến gia thế, tính cách lạnh lùng ít nói và chững chạc. Mười năm trước, lần đầu tiên nói chuyện với nhau ở sân vườn, hắn tặng Phó Gia một miếng băng keo cá nhân. Đó không phải là một miếng băng cá nhân bình thường, mà là một tia sáng nhỏ chiếu rọi vào trong trái tim ảm đạm tối mù mịt của Phó Gia. Từ đó, Phó Gia sinh ra cảm giác đặc biệt với Lục Tề An, rồi cảm giác ấy được nuôi nấng, nung nấu dần theo năm tháng, cuối cùng trở thành tình yêu khảm sâu vào trong máu thịt khiến Phó Gia không thể dứt ra được. Ngốc bẩm sinh, chính là Phó Gia, nên chỉ có thể dùng cách ngốc nghếch của mình để theo đuổi Lục Tề An. Phó Gia chủ động theo đuổi Lục Tề An, còn Lục Tề An thì âm thầm theo dõi, âm thầm dẫn dắt Phó Gia từng bước theo đuổi mình. Đồng thời kéo cậu ra khỏi góc tối của căn phòng ấy, kéo cậu ra khỏi đầm lầy và trở thành một Phó Gia tích cực, là một thiếu niên mỉm cười tươi sáng dưới ánh dương rực rỡ, và…. trở thành một ngọn lửa, đốt cháy trái tim đã lạnh lẽo bởi quá khứ của Lục Tề An. Khi đọc truyện, thật sự thương Phó Gia vô cùng. Vì có những lúc xảy ra chuyện, thường thì phải có ba mẹ ở bên cạnh bênh vực cho, thì Phó Gia lại chẳng có ai, một thân một mình chống chọi lại với mọi thứ, nếu không có Lục Tề An, thì thật sự cậu sẽ chẳng có ai cả. Em cũng chỉ là một cậu bé trung học thôi mà… Phó Gia là người phá bỏ hết mọi quy tắc và giới hạn của Lục Tề An, là người có thể gợi lên những bản năng h.a.m m.u.ố.n cơ bản nhất của con người trong Lục Tề An, cho dù hắn có cố kiềm chế bản thân đến mức nào đi nữa thì rồi cũng sẽ có lúc lộ ra bản tính thật của hắn trước một Phó Gia vô cũng hấp dẫn như vậy. Những chi tiết hay của truyện mình sẽ không kể để tránh mất hứng người đọc. Diễn biến tiếp theo sau đó còn rất nhiều rất nhiều, nhất là khi vào đọc truyện mọi người có thể cảm nhận rõ rệt hơn những cảnh H rất ngọt nước và chất lượng luôn nè. Phó Gia làm thế nào để theo đuổi được Lục Tề An? Lục Tề An làm thế nào để thể hiện sự chiếm hữu và tr/ừ/ng ph/ạ/t Phó Gia khi lên cơn ghen? Lục Tề An làm gì để bảo vệ Phó Gia trước áp lực của gia đình? Bảy năm cách biệt, liệu Lục Tề An có lao vào đè Phó Gia hôn ngấu nghiến khi gặp lại nhau không?